Thấy Tề Nhạc Minh đã suy nghĩ cẩn thận rồi. Lúc này Tề Lãng mới vui mừng gật đầu nói:

- Cho nên lần này A Lang bị thương cũng không phải là nhận không. Ít nhất chúng ta cũng hiểu rõ thực lực chính thức của thăng ranh này...

Mà mặc kệ rốt cục thằng nhãi đó có thủ đoạn gì, nhưng có thể dùng một chiêu đánh trọng thương A Lang, như vậy thực lực của hắn đáng để chúng ta phải nhìn kỹ lại...

- Hơn nữa hắn có quen biết với Tiêu Tiên Nhân, như vậy ít nhất sẽ biết một chút về sự cường đại của gia tộc chúng ta. Nhưng hiện tại hắn vẫn còn ở lại Vân Giang, chẳng có chút động tĩnh nào, như vậy phải có điểm nắm chắc... Cho nên tại tình huống còn chưa hiểu rõ tất cả, chúng ta không thể tùy tiện lộn xộn... Vì thế, hiện tại chúng ta phải dùng chút phương pháp nhỏ, ép lực lượng hắn còn ẩn dấu ra từng bước một...

'Tê Lãng bưng chén rượu lên, nhấp khẽ một cái, sau đó nhìn Tê Nhạc Minh, lạnh nhạt nói:

- Cho dù một người có dấu diếm sâu tới đâu, cuối cùng cũng vẫn sẽ lộ ra vài thứ. Con hiểu rõ chưa... Mà chúng ta cần là phải chờ cơ hội tới!

- Vâng... Cha, con hiểu rồi...

- Ừ... Hết thảy phải cẩn thận, khi thấy cơ hội liền phóng ra như chớp... Như thế mới có thể nhận được hồi báo lớn nhất... Đây là những gì mà chúng ta làm mấy ngày nay, cũng là gốc rễ nhà họ Tề chúng ta dựng thân!

Nhà họ Tề dùng chút thủ đoạn điều động hai vị phóng viên Thần Báo Vân Giang, lúc này cũng đã được. ủng hộ, bắt đầu giao thiệp. Một vị phó viện trưởng họ Tần của học viện y đại học Vân Giang đang nhiệt tình đón tiếp hai người Trương Nghĩa Long, tỏ vẻ ủng hộ công việc của hai đồng chí phóng viên, đồng thời cũng lộ vẻ tiếc nuối và oán giận đối với việc trong học viện xuất hiện sự kiện như vậy.

Vị đồng chí phó viện trưởng Tần này cũng quen biết với chủ nhiệm ban biên tập Thân Báo Vân Giang kia. Vốn những chuyện như vậy, phó viện trưởng Tần sẽ từ chối nghiêm nhưng lần này vị chủ nhiệm kia lại nói rất rõ ràng, sẽ lập một phóng sự chuyên đề về đồng chí phó viện trưởng, điều này khiến đồng chí phó viện trưởng Tân hơi suy nghĩ một chút liên đồng ý.

'Thần Báo Vân Giang ở Sở Nam cũng có lực ảnh hưởng tương đối, người bình thường muốn có phóng sự chuyên đề là chuyện rất khó khăn. Lần này nếu mình có thể được lên chuyên đề, như vậy thanh thế tại cuộc cạnh tranh ghế viện trưởng ba tháng sau sẽ càng mạnh hơn vài phần.

Đối với chuyện như vậy, vị đồng chí phó viện trưởng Tân này cũng cảm thấy không có gì là khó cả. Ông ta cũng hiểu rõ Giang Nguyên này, là thay mặt lão giáo sư Hồ lên lớp, cũng không phải thầy giáo chính thức. Mình uy hiếp một chút, để hẳn phối hợp với hai đồng chí phóng viên thực hiện phỏng vấn là được. 

Dù sao đây cũng chẳng phải chuyện gì to tát, còn về việc mấy đồng chí phóng viên viết thế nào thì chẳng sao cả. Thằng ranh kia cũng không phải thầy giáo chính thức, chỉ cần không thái quá là được. Mà nữ sinh liên quan tới chuyện này là Từ Thanh Linh ông cũng biết, xinh xắn động lòng người, là phó chủ tịch hội học sinh, ngày thường nhìn cũng rất mãn nhãn, làm sao có chuyện để Giang Nguyên này xơi không? Ừ... Thuận tiện dọa dẫm một chút cũng tốt...

Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của hai đồng chí phóng viên, không có trong tay phương thức liên lạc với Giang Nguyên, lại cũng không muốn liên hệ với thầy giáo hồ, sắp hết giờ, lại nhớ tới đồng ý phỏng vấn của vị chủ nhiệm ban biên tập kia, phó viện trưởng Tần liền quyết định vẫn đi cùng hai đồng chí phóng viên tới phòng học †ầng ba tìm người.

Lập tức đồng chí phó viện trưởng Tần cùng hai đồng chí phóng viên thảnh thơi đi về hướng cầu thang tầng ba. Lúc này vẻ đắc ý trên mặt hai đồng chí phóng viên càng đậm hơn vài phần.

Đồng chí phó viện trưởng Tần căn thời gian cũng rất chuẩn, khi đi tới cầu thang lầu ba thì tiếng chuông tan học cũng vừa vặn vang lên, sau đó liền thầy Giang Nguyên đi cùng mấy sinh viên chậm rãi bước ra.

Giang Nguyên vừa giải thích với mấy sinh viên thân thiết phương pháp điều trị theo Trung y của một căn bệnh, vừa nghĩ có nên gọi điện thoại cho Từ Thanh Linh hay không, nhắn cô đừng quá lo lắng. 

Ai ngờ đón đầu hắn lại là khuôn mặt đáng ghét của hai người Trương Nghĩa Long kia. Còn có một vị trông. hơi quen mắt, béo tới múp đầu, hóa ra là đồng chí phó viện trưởng Tần.

Lúc này hai vị phóng viên hơi đắc ý nhìn khuôn mặt thanh niên hơi kinh ngạc trước mặt, thầm nghĩ:

- Chậc chậc... Có bản lĩnh thì cậu hung ác thêm xem? Lãnh đạo của cậu ở chỗ này, xem thử cậu còn dám hung ác không?

- Thầy thuốc Giang phải không... Đây là hai vị phóng viên Thần Báo Vân Giang muốn phỏng vấn cậu. Cậu tới phối hợp một chút...

Mặc dù phó viện trưởng Tân chưa từng gặp mặt Giang Nguyên nhưng hiển nhiên ông liếc một cái liền nhận ra. Người này nhìn như còn trẻ tuổi nhưng rõ ràng có vẻ trưởng thành hơn mấy sinh viên bên cạnh. Đó chính là người mà mình muốn tìm rồi.

Nhìn vị phó viện trưởng béo tới múp đầu đang thể hiện vẻ mặt uy nghiêm này, Giang Nguyên cũng vẫn nhận ra được. Dù sao hắn cũng đã từng xem ảnh lãnh đạo học viện, lúc này trong lòng cũng hơi căng thẳng. Hắn thật không ngờ hai phóng viên này có thể thuyết phục lãnh đạo học viện ra mặt.

Chẳng qua nghe thấy phó viện trưởng Tần gọi mình là thây thuốc Giang, Giang Nguyên hơi sửng sốt, sau đó liền phản ứng lại, chậm rãi gật đầu cười nói: 

- Đúng vậy, viện trưởng Tân...

- Thầy Giang... Hiện tại anh dạy xong rồi, rốt cục đã có thể tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi rồi...

Mặt Trương Nghĩa Long tràn ngập vẻ cao ngạo, cười lạnh nói:

- Còn xin thầy Giang nhất định phải phối hợp tốt với chúng tôi...

Trương Nghĩa Long găn rất rõ mấy chữ "thầy Giang", có thể nói là còn nặng hơn mấy chữ thầy thuốc Giang của phó viện trưởng Tần nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play