Cô Ấy Không Thể Nói

Chương 65


9 tháng

trướctiếp

Từ Khả biết mình đang nằm mơ, cô mơ thấy mình quay về hồi còn nhỏ, thời cô còn nhỏ xíu xiu.
Trong mơ thì cô chỉ mới vừa sinh ra, là một đứa trẻ còn khóc nấc được bọc trong một miếng tả lót mà thôi. Ba mẹ ghét bỏ vì cô là con gái, ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn cái nào, bởi họ còn đang thảo luận làm cách nào để đem cô qua mé sông để dìm ch**, là chị cả cầu xin một lúc thật lâu thì cái mạng này của cô mới được giữ lại.
Nhưng sau khi giữ lại thì ba mẹ có nuô dưỡng cô một ngày nào đâu, dù cho cô khóc đói vì không có sữa, chị cả và chị hai đi xin người ta một chút sữa dê cho cô uống, có đồ ăn thì hai chị đều không nỡ ăn mà để dành lại cho cô, cứ thế mà nuôi cô đến ba bốn tuổi.
Cô như là một vị khách đứng nhìn trong giấc mơ này, cô thấy bản thân mình hồi còn nhỏ xíu được chị cả và chị hai nuôi dưỡng, cho dù là nằm trên lưng chị cả hay thả xuống đất để làm nông hoặc hái rau cho heo ăn thì luôn luôn dắt theo cô.
Khi trên núi thấy có trái dại gì ngon cũng cho cô ăn đầu tiên, mỗi một miếng ăn đều suy nghĩ đến cô trước.
Cô còn nhìn thấy lúc mình hai ba tuổi vì đói nên đi tìm đồ ăn, lỡ đánh đổ bình thủy có nước sôi bên trong, khi nước sôi muốn rơi vào mặt cô thì chị cả đã lảo đảo chạy tới đỡ giúp cô.
Mu bàn tay trái của chị cả bị phỏng một mảng thật to, giữa ngày hè nóng bức mà vết phỏng đó nổi bọt nước và sinh mủ thật lớn, ba mẹ nào có nỡ đưa chị ấy đi bệnh viện đâu, sau đó chị hai phải trèo núi tìm thảo dược để cho chị cả bôi, nhưng mà đã để lại một vết sẹo đỏ sậm không cách nào xóa bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp