Đồng Tịch vẫn còn ngồi cười tủm tỉm mỗi khi nhìn thấy ảnh của Lục Tử Ngôn. Đây là cô đã chụp lén lúc anh đang ngủ. Tay cô sờ lên mặt anh vuốt ve mà không hề biết xung quanh nháo nhào thế nào.
Phía sau, một giọng nói khiến cô giật mình.
“Idol nào vậy? Đẹp trai quá chia sẻ cho tôi với.”
Đồng Tịch tắt điện thoại, giấu ra sau.
“Không phải đâu. Tôi không cho cô được.”
Cô bạn đồng nghiệp bĩu môi.
“Cô ích kỷ vừa thôi.”
Đồng Tịch cũng đành chịu. Chồng cô mà không chia sẻ với ai được.
Đúng lúc này, cuộc họp cũng vừa kết thúc.
Ai nấy mặt mày đều không có gì tốt. Vừa rồi lúc vào trong còn hớn hở mà lúc ra thì… Nhất là Tô An Kiều.
Đồng Tịch cũng chẳng muốn để ý đến cô ta làm gì.
Một giây sau, âm thanh gọi tên cô lại bùng nổ.
“Tiểu Tịch! Cô mở mail xem đi nhanh lên.”
“Sao vậy?” Đồng Tịch cũng không biết có gì khiến họ kích động như vậy. Vừa mở lên cô cũng không khác gì. Cô dụi dụi mắt lần nữa xem mình có nhìn nhầm không?
[Đồng Tịch được bổ nhiệm vị trí quản lý cấp cao của Vệ Lạc.]
“Tôi sao?”
Giờ thì cô hiểu tại sao Tô An Kiều sắc mặt còn đen hơn đít nồi rồi. Vậy là… Đúng là cười người hôm trước, hôm sau người cười mà.
Tô An Kiều nghiến răng nghiến lợi nhìn nụ cười rạng rỡ của Đồng Tịch. Tôi xem cô còn cười được bao lâu. Hít sâu một hơi, cô ta cố gắng bình tĩnh lại. Chỉ cần mục đích của cô ta thành công… Tất nhiên, cô ta sẽ trở thành phượng hoàng. Ai như tên Hà Duy đó, đột nhiên mất tích khoảng thời gian này cứ để cô ta một mình đối mặt với mọi chuyện. Càng nghĩ cô ta càng chán ghét.
Đồng Tịch thu dọn đồ đạc chuẩn bị vào phòng làm việc mới. Tiếng chuông điện thoại vang lên.
Cô vội bỏ lại xuống bàn lấy ra xem là ai. Khoé môi cong lên.
Sự tò mò của mọi người cũng dồn về nụ cười ấy.
“Em nghe!”
[Có gì vui à?]
“Sao anh biết?”
[Giọng em rất vui.]
“Ừm! Hôm nay, em được bổ nhiệm vị trí cấp cao của Vệ Lạc. Anh thấy em giỏi không?”
[Rất giỏi.]
Đồng Tịch cười khúc khích đến ra tiếng.
Chợt ngẩng mặt lên cô thấy ai cũng há hốc mồm nhìn mình. Cô cúi gằm mặt xấu hổ.
“Nói sau đi. Em mang đồ vào phòng làm việc đã.”
[Ừm! Bye em.]
“Em tắt máy đây.”
[Ừm!]
Đồng Tịch tắt máy, lấy hồ sơ che mặt lại đi vào trong.
Cô vừa khuất sau cánh cửa âm thanh bàn tán lại vang lên.
“Đồng Tịch đang yêu đương với ai vậy? Lúc nào cũng thấy cô ấy cười rất hạnh phúc.”
“Có lẽ là…”
Một người lên tiếng một nửa thì dừng lại. Là nam đồng nghiệp lần trước muốn đưa Đồng Tịch về nhưng có một người đàn ông đã đến đón cô. Mà người đó…