Cũng cần bổ sung đầy đủ một phen.
May mà những tin tức có liên quan đến thường thức trong Thiên Huyền Kính được mở miễn phí.
Thế là ròng rã mấy ngày, Lý Phàm đều ở trong Thiên Huyền Kính đọc tin tức tương quan như đói như khát.
“Đồ chí biển Vân Hải” miêu tả tỉ mỉ địa mạo, đặc sản, lịch sử của các đảo biển Tùng Vân.
“Tu hành tiền luận” trình bày một số vấn đề sau khi vào Luyện Khí kỳ, trước khi tu hành công pháp chính thức cần phải chú ý.
Ví dụ như ứng dụng cơ bản thần thức, khống chế linh khí, vân vân.
“Pháp tài lữ địa” giới thiệu bốn yếu tố yếu tu hành nhất định phải có.
Công pháp, tài sản, đạo lữ, động phủ.
Trong đó, cường điệu miêu tả mức độ khan hiếm và quan trọng của công pháp ở giới tu hành hiện nay.
Đặc biệt nhắc nhở tu sĩ trẻ tuổi đừng tùy ý lộ ra công pháp tu hành của mình cho người khác, nếu không ắt có mầm tai hoạ khó mà tưởng tượng.
“Bí sử tu hành thượng cổ”, sách này lấy thị giác ngôi thứ nhất kể lại một đệ tử ngoại môn của Thượng Cổ Đại Đạo tông làm sao thông qua đủ loại thí luyện, từng bước trở thành đệ tử nội môn, đệ tử chân truyền, đạo tử, cuối cùng trở thành chưởng môn Đại Đạo tông.
“Chỉ nam mua sắm Thiên Huyền Kính” liệt kê những món đồ đáng để tu sĩ ưu tiên đổi trước nhất trong Thiên Huyền Kính.
Ví dụ như nhẫn trữ vật, pháp y hộ thể, vân vân.
...
Lý Phàm tốn bảy tám ngày xem xong hết những thư tịch miễn phí này.
Tiếp đó làm Lý Phàm trông mà thèm, như là “Trận pháp tự luận”, “Đan đạo sơ giải”, “Cơ sở luyện khí”, “Tu Tiên giới bảo vật đồ giám” đều cần lượng lớn điểm cống hiến để đổi.
Lý Phàm mới đến, trong túi rỗng tuếch, chỉ có thể chờ sau này lại nói.
Nhân lúc trong Thiên Huyền Kính còn một chút thời gian cư trú miễn phí, Lý Phàm bèn tu luyện Tiểu Diễn Thuỷ Quyết.
Hắn đã biết chỗ tốt khi tu luyện trong Thiên Huyền Kính.
Tiêu hao độ cống hiến có thể mở ra hình thức phụ trợ tu luyện của Thiên Huyền Kính.
Trong hình thức này, nồng độ linh khí trong Thiên Huyền Kính sẽ gia tăng mức gấp đôi bên ngoài, gần như có thể so sánh với động thiên đỉnh phong.
Hơn nữa còn có thể chuyển đổi thành linh khí thuộc tính tương ứng tu sĩ cần, vô cùng vô tận, để tu sĩ có thể thỏa thích tu luyện mà không cần lo lắng linh khí không đủ.
Đồng thời, Thiên Huyền Kính sẽ còn trao cho tu sĩ tu luyện bên trong trạng thái “khải linh”.
Dưới trạng thái này, ngộ tính sẽ nhận được gia tăng trên diện rộng.
Công pháp tu hành cũng trở nên dễ dàng hơn.
Tốn mười điểm độ cống hiến, Lý Phàm đổi một ngày phụ trợ tu luyện.
Theo lượng lớn linh khí tràn vào, Lý Phàm dựa theo Tiểu Diễn Thuỷ Quyết tu luyện.
Rất nhanh hắn đã cảm nhận được sự tăng thêm của Thiên Huyền Kính đối với tốc độ tu luyện.
Linh khí như bị nén lại tăng tốc, tự phát hội tụ vào trong cơ thể Lý Phàm.
Câu văn tối nghĩa thâm ảo trong Diễn Thuỷ Quyết cũng vừa đọc là hiểu, vừa xem là biết.
Linh khí dựa theo lộ tuyến công pháp lần đầu vận chuyển, lại như đã vận hành trăm ngàn lần, thông thuận vô cùng.
Loại “trạng thái tu luyện siêu cấp” này gần như khiến Lý Phàm sinh ra ảo giác hắn là một thiên túng kỳ tài.
Tu luyện nghiễm nhiên đã trở thành một loại hưởng thụ.
Lý Phàm đắm chìm trong đó, không thể tự kiềm chế.
Thời gian một ngày rất nhanh qua đi.
Thời gian vừa đến, Lý Phàm đột ngột từ trong loại trạng thái tu luyện trôi chảy vô cùng lui ra.
Lúc vận công lần nữa cảm nhận sâu sắc được chênh lệch.
Tốc độ tu hành dưới hình thức phụ trợ tu luyện hơn Lý Phàm tự mình tu luyện ba mươi lần!
Cảm giác chênh lệch sâu sắc này làm cho Lý Phàm gần như không nhịn được lại muốn đổi thêm một ngày.
Nhưng nhìn giá trị cống hiến mười điểm còn lại của mình, Lý Phàm vẫn cưỡng ép nén lại.
“Bảo vật bậc này nên thuộc sở hữu của ta.”
Lý Phàm nhất thời dâng lên lòng tham.
Đáng tiếc, bây giờ Lý Phàm cũng chỉ có thể tưởng tượng mà thôi.
Thiên Huyền Kính là chí bảo của Vạn Tiên Minh, nơi tồn tại căn cơ.
Căn bản không phải thứ một tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ như Lý Phàm có thể mơ ước.
Vẫn là nhận nhiệm vụ, kiếm độ cống hiến hiện thực hơn chút.
Ép xuống tham niệm trong lòng, Lý Phàm ấn mở danh sách nhiệm vụ độ cống hiến.
Sàng lọc ra nhiệm vụ không có tính nguy hiểm cho Luyện Khí sơ kỳ.
Liếc mắt nhìn qua, đều là những nhiệm vụ làm việc vặt, tạp vụ, thù lao phần lớn cũng chỉ có một hai điểm độ cống hiến.
Hơn nữa thường thường chỉ duy trì một lát là biến mất không thấy, hiển nhiên không chỉ có một mình Lý Phàm đang theo dõi.
Sau khi bỏ điều kiện tính nguy hiểm tương đối nhỏ lại xuất hiện không ít nhiệm vụ mới.
Những nhiệm vụ này thường thường đều cần đi mỗi đảo của biển Tùng Vân làm chuyện nào đó.
Nhưng vì đối tượng nhiệm vụ tiếp xúc đều là các phàm nhân, không cần chiến đấu, tính nguy hiểm cũng không quá cao.
Thù lao của những nhiệm vụ này đều ở khoảng năm điểm, mười điểm.
Mà sử dụng pháp trận truyền tống của đảo Vạn Tiên cũng cần độ cống hiến, mỗi lần một điểm.
Khấu trừ ra hai điểm truyền tống khứ hồi cần, thù lao một nhiệm vụ cũng không còn lại bao nhiêu.
Muốn kiếm đủ độ cống hiến để ở trong Thiên Huyền Kính, lại có thể thỉnh thoảng tu luyện thực sự không phải chuyện dễ dàng.
Tuy nói theo thực lực tăng lên, kiếm độ cống hiến sẽ ngày càng dễ dàng, nhưng tu vi càng cao, độ cống hiến cần để mở ra hình thức phụ trợ tu luyện cũng càng cao.
Như vậy vẫn phải bôn ba vì độ cống hiến.
Lại thêm đổi công pháp cũng cần lượng lớn độ cống hiến...
Lý Phàm chợt nghĩ rõ vì sao Thiên Huyền Kính lại mở chức năng phụ trợ tu luyện.
Phàm là tu sĩ từng thể nghiệm hình thức tu luyện siêu cấp ấy đều rất khó từ chối thử lại lần nữa.
Cộng thêm điều kiện tiên quyết hao phí thời gian như nhau, tích lũy độ cống hiến sau đó mở ra phụ trợ tu luyện so với tự mình cắm đầu khổ tu, tiến độ tu luyện tổng thể vẫn nhanh hơn một xíu.