CHƯƠNG 9 HẮN KHÓ CÓ THỂ CHẤP NHẬN ĐƯỢC

Buổi chiều, Lạc Ninh nhận được điện thoại của Phó Từ, bảo cô đến công ty một chuyến.

Bên trong văn phòng Tổng Giám Đốc, Lạc Ninh vừa vào liền thấy Phó Từ đang trò chuyện với một người đàn ông lịch lãm khoảng bốn mươi tuổi.

Phó Từ cười vẫy tay: "Tiểu Lạc, lại đây ngồi."

Lạc Ninh đi tới, thoải mái ngồi xuống. Phó Từ giới thiệu: "Vị này chính là người đại diện vương bài của công ty chúng ta, Phương Duyên. Về sau anh ấy chính là người đại diện của cô."

Lạc Ninh cũng biết đến Phương Duyên, là một trong những người đại diện vương bài của công ty Giải trí Tinh Hoàng. Tài nguyên và nhân mạch trong tay người này đều rất tốt, dẫn dắt người nào người đó liền nổi tiếng. Hắn còn có cổ phần  trong công ty, bỏ xa Nghiêm Thu Bình cả một con phố.

Nửa năm trước, Phương Duyên từng dẫn dắt một vị ảnh đế. Kiếp trước, từ khi vị ảnh đế này giải nghệ cho đến khi Lạc Ninh nhảy lầu, hắn đều không quản lý người mới nữa. 

Lần này Phó Từ lại có thể sắp xếp vị đại lão của công ty này dẫn dắt mình, làm Lạc Ninh cảm thấy rất ngoài ý muốn.

"Chào Anh Phương!". Lạc Ninh tuy trong lòng kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn bất biến, nở nụ cười lịch sự chào hỏi Phương Duyên.

Phương Duyên cũng gật đầu mỉm cười: "Chào em!"

Hắn vốn dĩ cũng không có ý định dẫn dắt người mới, định chờ tới năm mươi tuổi liền về hưu. Ai ngờ hôm nay Lục Tuân lại gọi cho hắn, bảo hắn dẫn dắt một nữ minh tinh. 

Nhưng hắn thiếu Lục Tuân một cái nhân tình lớn, cho nên cũng chỉ có thể đồng ý. Đồng thời cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Lục ảnh đế nổi tiếng trong vòng là chưa từng tiếp xúc với nhiều nữ minh tinh lại yêu cầu hắn dẫn dắt một nữ minh tinh. 

Vì thế, hắn đã tra xét tư liệu về Lạc Ninh một chút, cô gái này thanh danh đang không được tốt lắm, còn đang bị người ta bôi đen. Nhưng người có thể để cho Lục Tuân dùng nhân tình ra nhờ vả hẳn là không tệ như trên mạng nói, rằng cô là một bình hoa chỉ có nhan sắc. 

Bây giờ, tuy vừa mới gặp mặt, nhưng hắn nhìn ra được Lạc Ninh cũng không phải là bình hoa như trong lời đồn. Như vậy thì dễ rồi, hắn không sợ nghệ sĩ có tai tiếng, chỉ sợ đối phương là loại người ngu xuẩn.

Hắn hỏi tiếp: "Tin tức về em trên hotsearch anh đã thấy rồi, chuyện này em muốn xử lý thế nào?"

Lạc Ninh cũng thành thật trả lời: "Trực tiếp đáp trả, làm rõ thôi, hơn nữa việc đổi người đại diện cũng nên đăng một cái thông báo lên Weibo."

Phương Duyên lại hỏi: "Làm rõ như thế nào?"

Lạc Ninh lấy di động ra, soạn thảo một đoạn văn bản nhưng không đăng lên, sau đó đưa cho Phương Duyên. "Em định đăng nội dung như thế này!"

Phương Duyên nhận lấy di động, đọc thử, môi nhếch lên thành đường cong: "Đáp trả như vậy cũng không tệ lắm, nhưng mà chắc chắn vẫn sẽ bị mắng."

Lạc Ninh tỏ vẻ không sao cả nhún vai: "Em có lên tiếng hay không cũng đều sẽ bị mắng. Còn không bằng cứ thoải mái thích làm gì thì làm, đáp trả như vậy ít ra còn lấy được thiện cảm của người qua đường."

"Cũng đúng!" Phương Duyên gật gật đầu: "Hình tượng bình hoa trước đây của em rất dễ gây hiểu nhầm, bây giờ em muốn chuyển đổi thành hình tượng ngay thẳng sao?"

Lạc Ninh không chớp mắt nói: "Hình tượng bình hoa là do người đại diện trước của em xây dựng, bây giờ em không muốn xây dựng hình tượng gì nữa, em chỉ muốn làm chính mình mà thôi." 

Cô cũng không hề e dè hay đón ý nói hùa*, có thể sống lại một đời, đương nhiên phải sống thoải mái, bản thân muốn làm thế nào liền làm thế ấy.

*Nói hùa theo để chiều lòng người khác.

Ánh mắt Phương Duyên lộ vẻ tán thưởng:"Anh cũng chưa bao giờ hưởng ứng việc thiết lập hình tượng cho nghệ sĩ, như vậy rất dễ bị lật xe, cứ làm chính mình là tốt nhất."

Hắn phát hiện Lạc Ninh không chỉ có nhan sắc xinh đẹp mà chỉ số thông minh cũng khá cao, điều này làm hắn rất vừa lòng. 

Bài đăng cô sắp đăng Weibo không chỉ đơn thuần là làm sáng tỏ bản thân không phải là người trong ảnh chụp, mà còn có thể đánh trả những người lúc trước đứng sau màn tung tin đồn thất thiệt. 

Ban đầu là vì nợ nhân tình của Lục Tuân nên hắn mới đáp ứng dẫn dắt Lạc Ninh, nhưng hiện tại lại sinh ra chút kỳ vọng với cô.

Hắn chủ động đưa tay ra: "Hợp tác vui vẻ!"

Lạc Ninh biết đây là sự khẳng định của Phương Duyên dành cho mình, cô đứng dậy cười cười, duỗi tay ra bắt tay hắn, "Hợp tác vui vẻ!"

"Bài viết em vừa soạn có thể đăng Weibo rồi!" Phương Duyên nói.

Lạc Ninh gật đầu: "Được!" Nói xong cô liền đăng phần văn bản đã được chỉnh sửa hoàn chỉnh lên Weibo.

Trước kia, cô dành toàn bộ tinh lực đặt lên người Kỷ Tinh Hành, Weibo đều giao cho Nghiêm Thu Bình quản lí. Lúc mới bắt đầu, đối phương sẽ dùng tài khoản của cô đăng vài tin thương mại, bây giờ đã hoàn toàn mặc kệ. 

Bởi vậy sau khi cô đăng nhập vào Weibo của chính mình liền đổi mật khẩu, cô sợ sau này đối phương dùng tài khoản của cô làm trò.

"Nếu hai người đã thống nhất với nhau xong rồi, vậy thì tới đây kí kết hợp đồng mới đi!" Phó Từ lấy ra một bản hợp đồng mới đã được chuẩn bị từ trước đưa cho Lạc Ninh và Phương Duyên.

"Được!". Lạc Ninh và Phương Duyên liền đi qua.

Phim trường

Kỷ Tinh Hành đang nghỉ ngơi sau khi quay xong một phân cảnh, liền thấy Nghiêm Thu Bình hậm hực đi tới.

"Có chuyện gì vậy?"

Nghiêm Thu Bình đưa điện thoại di động qua cho Kỷ Tinh Hành: "Lạc Ninh tự ý đăng Weibo mà không hỏi qua ý của anh, quá tùy hứng!"

Kỷ Tinh Hành nhận lấy di động, tùy ý lướt một chút. 

Mới vài phút trước, Lạc Ninh đã đăng một bài viết mới trên Weibo.

@Lạc Ninh V: Dáng người của tôi phẳng như vậy sao? Gu thời trang của tôi kém như vậy à? Đã gửi thư từ luật sư đến những người tài khoản marketing tung tin đồn thất thiệt. Mong mọi người đừng xúc phạm giá trị nhan sắc của tôi, xin cảm ơn!

Sau đó lại đăng kèm vài bức ảnh. Có hai bức là hình Kỷ Tinh Hành và Bạc Tương Tương bị chụp lén lên hotsearch, còn lại chính là mấy tấm hình xinh đẹp của Lạc Ninh và thư của luật sư.

Bình luận bên dưới cũng xuất hiện hai luồng ý kiến trái chiều. Một bộ phận tiếp tục mắng Lạc Ninh không biết xấu hổ, nhưng phần đông lại quỳ liếm nhan sắc của cô. 

Bởi vì khuôn mặt của Lạc Ninh trên ảnh chụp vô cùng xinh đẹp, dáng người chuẩn tỉ lệ vàng, không chỉ có đường cong hoàn hảo, muốn ngực có ngực muốn mông có mông mà còn có đôi chân dài, trên eo không có chút mỡ thừa nào. Đem so sánh với cô gái trong ảnh chụp trên hotsearch, quả là một trời một vực. 

Xét về nhan sắc và vóc dáng, thủy quân cũng không có cách nào bôi đen Lạc Ninh.

Kỷ Tinh Hành không nghĩ tới Lạc Ninh sẽ đăng Weibo làm sáng tỏ. Nhiệt độ của cái hotsearch này vốn đã rất cao, bây giờ Lạc Ninh còn đăng bài làm sáng tỏ, như châm thêm mồi lửa, hoàn toàn đem hắn và "cô gái thần bí" đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Nhất định cộng đồng mạng sẽ muốn đào bới, tìm cho bằng được cô gái kia là ai. 

Nếu là trước kia, Lạc Ninh chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này. Lại nghĩ đến hôm qua cô chủ động nói chia tay, nội tâm Kỷ Tinh Hành sinh ra một cảm giác bực bội không  nói nên lời.

"Tôi gọi cho em ấy hỏi một chút!" Hắn lấy di động ra bấm số của Lạc Ninh.

Lúc này, điện thoại của Nghiêm Thu Bình cũng reo lên, hắn nhìn thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình liền cầm di động đi ra chỗ khác mới nhận cuộc gọi.

Giọng nói của Bạc Tương Tương truyền tới: "Anh Nghiêm, anh có thấy bài đăng Weibo của Lạc Ninh chưa? Cô ấy thật quá đáng."

Lúc nhìn thấy bài đăng Weibo, Bạc Tương Tương tức muốn nổ phổi. Lạc Ninh lại đăng bài ám chỉ thân hình cô xấu, gu thời trang kém, mặt mũi cũng không đẹp. Cô để ý nhất chính là những thứ này, sao tiện nhân đó dám làm như vậy!

Mấu chốt là Lạc Ninh lại ám chỉ tinh tế như vậy, chờ tương lai khi cô tự tay tung ra bằng chứng cô mới là cô gái đi cùng Kỷ Tinh Hành, rất có thể mọi người sẽ sinh ra một loại ấn tượng: nhan sắc của nữ minh tinh này kém hơn Lạc Ninh nhiều. Bởi vậy Bạc Tương Tương mới tức giận vô cùng.

"Anh thấy rồi, anh sẽ xử lí. Tinh Hành đang gọi điện cho cô ta, anh cũng sẽ bắt cô ta xóa Weibo." Nghiêm Thu Bình lúc này cũng rất tức giận, Lạc Ninh vậy mà lại dám qua mặt hắn, đúng là không xem hắn ra gì.

Đáng tiếc lúc trước hắn không quan tâm Weibo của Lạc Ninh, đăng ký và xác minh đều là tự cô làm. Vừa rồi hắn thử đăng nhập mấy lần đều thất bại, rõ ràng cô đã đổi mật khẩu, hắn cũng không cách nào đoán ra mật khẩu mới. 

Nếu không hắn đã tự mình xóa bài đăng Weibo đó rồi.

Bạc Tương Tương nghe Nghiêm Thu Bình nói như vậy cơn tức giận mới giảm xuống một chút: "Lại làm phiền anh Nghiêm rồi!"

Đối phương đang ở chỗ Kỷ Tinh Hành, cô cũng không tiện nói nhiều qua điện thoại, liền cúp máy.

Nghiêm Thu Bình nói chuyện với Bạc Tương Tương xong, trở về liền thấy Kỷ Tinh Hành đang nắm chặt di động, sắc mặt rất khó coi. 

Trong lòng hắn sinh ra dự cảm không tốt, giống như có thứ gì đó đã thoát khỏi sự khống chế của hắn: "Tinh Hành, Lạc Ninh nói như thế nào?"

Kỷ Tinh Hành đen mặt trả lời: "Em ấy đã cho tôi vào danh sách đen rồi, tôi không liên lạc được với em ấy!" 

Đây là điều hắn chưa bao giờ nghĩ tới nên rất khó có thể chấp nhận. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play