CHƯƠNG 7: KHÔNG HỔ LÀ CẬU
Nhìn thấy Phó Từ, Lục Tuân cảm thấy có chút ngoài ý muốn,
"Giờ này chẳng phải là cậu nên ở công ty làm việc sao?"
Phó Từ đi đến bên giường, kéo ghế dựa ra và ngồi xuống. "Vi Vi bị ngã, bây giờ đang nằm ở phòng bệnh dưới lầu".
"Cậu thấy đỡ hơn chút nào không?" Tối hôm qua nghe tin bạn tốt xảy ra tai nạn giao thông, hắn vô cùng lo lắng.
Đến nơi thì nghe bác sĩ nói vết thương của bạn tốt tuy trông hơi đáng sợ nhưng tổn thương không nghiêm trọng, giống như xuất hiện kỳ tích, vô cùng may mắn, hắn mới yên lòng.
Lục Tuân gật gật đầu: "Khá hơn nhiều rồi, Phó Vi không sao chứ?"
Lục Tuân biết tình trạng vết thương của bản thân có liên quan tới lá bùa trên cổ mà người nọ cho anh. Nếu không, từ lời của bác sĩ có thể đoán ra được vết thương sẽ rất nghiêm trọng, phẫu thuật xong cũng phải nằm trên giường bệnh ít nhất một năm mới có thể hồi phục, cũng sẽ để lại di chứng.
Bây giờ lại chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là có thể xuất viện rồi.
"Ngã gãy chân, đã làm phẫu thuật, cần nghỉ ngơi một thời gian." Phó Từ không nhịn được, kể lại mấy chuyện quái lạ về Lạc Ninh cho Lục Tuân nghe.
"Tôi thật sự không nghĩ tới trên thế gian lại có thứ thần kỳ như vậy tồn tại. Trước kia, lúc ông nội tôi xây nhà còn mời người ta đến bố trí phong thủy trong nhà, nhưng mà tôi cũng chưa từng tin." Hắn cảm thán.
Lục Tuân ngước mắt nhìn hắn: "Cậu nói người cho cậu bùa là nghệ sĩ của công ty – Lạc Ninh?"
"Đúng vậy. Là một tiểu hoa, năm ngoái dựa vào phim thần tượng mà có chút tiếng tăm. Nhưng mà sau đó cũng chưa có tác phẩm lớn nào khác. Lại còn bởi vì ngoại hình quá xinh đẹp, bị người đại diện xây dựng thành hình tượng bình hoa. Tôi cũng mới biết tới cô ấy vào hôm nay."
Giải trí Tinh Hoàng là công ty giải trí lớn nhất cả nước, nghệ sĩ nhiều vô số kể. Phó Từ cùng lắm chỉ có ấn tượng với một vài siêu sao và đỉnh lưu mà thôi.
Lục Tuân cũng chưa từng nghe qua cái tên Lạc Ninh, anh nhớ lại giọng nói ấm áp tối hôm qua ở bên tai: "Đừng lo lắng, anh sẽ không có việc gì đâu!" Anh lấy di động ra và gõ từ khóa tìm kiếm tên Lạc Ninh.
Sau đó liền phát hiện cô ấy đang ở trên hotsearch, lại không phải chuyện tốt lành gì, tất cả đều là bình luận mắng chửi, anh không khỏi nhíu mày.
Phó Từ thấy thế liền thò người qua nhìn: "Cô ấy bị người ta mua thủy quân bôi đen."
"Cậu không quan tâm sao?". Lục Tuân xem tin tức về Lạc Ninh ở trên mạng, hỏi hắn.
Phó Từ nhún nhún vai, "Lạc Ninh nói cô ấy có thể tự mình giải quyết, không cần tôi tìm người gỡ hotsearch".
Thư ký đã gửi tư liệu của Lạc Ninh cho hắn, bao gồm những chuyện xảy ra trong hai ngày nay. Cho nên lúc hắn gọi cho Lạc Ninh, có hỏi cô có muốn hắn giúp một chút không, cô ấy lại uyển chuyển từ chối.
"Sao đột nhiên cậu lại quan tâm tới chuyện này?" Đây không giống phong cách làm việc của bạn tốt chút nào.
Lục Tuân nói: "Tôi hơi tò mò thôi!"
"Có phải là cậu cũng cảm thấy lá bùa kia thật thần kỳ không? Thực sự là đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy không thể tin được". Phó Từ nói.
Hắn lại hỏi: "Cậu nói xem có thể là do tác dụng tâm lý không?"
"Không phải. Lá bùa kia thực sự có hiệu quả thần kỳ." Lục Tuân dám khẳng định như vậy là vì lúc xảy ra tai nạn xe cộ anh vẫn luôn còn lại chút ý thức.
Tuy rằng sau đó mọi thứ hơi mơ hồ, nhưng anh cảm nhận được sau khi đeo lá bùa không bao lâu thì nó liền nóng lên, đau đớn ở chân theo đó mà giảm bớt rất nhiều.
Phó Từ ngẩn người, "Sao cậu biết?"
Lục Tuân lấy lá bùa đeo trên cổ ra, "Bởi vì tối hôm qua cô ấy đã cứu tôi, sau đó đeo lá bùa này lên cổ tôi. Tôi cảm giác được rõ ràng, đôi chân này sở dĩ không có bị thương quá nghiêm trọng đều nhờ vào nó."
"Ý của cậu là, thật ra không phải cái gì mà kỳ tích hay may mắn như bác sĩ nói, mà là lá bùa này đã làm cho vết thương của cậu nhẹ đi rất nhiều sao?" Phó Từ cảm thấy thế giới quan của mình đã bị lần lượt thay đổi.
Sau đó hắn lại nghiêng người nhìn qua. "Lá bùa này và cái mà Lạc Ninh đưa cho tôi, vừa nhìn đã biết là do cùng một người vẽ ra."
Lục Tuân khẽ cười một tiếng: "Nếu là trước kia tôi chắc chắn sẽ không tin. Nhưng mà sau khi bản thân tự trải nghiệm, không tin không được".
Khi anh bị tai nạn vẫn luôn có ý thức. Sau khi tỉnh dậy đã kêu người đi điều tra camera khu vực, tra ra được là một cô gái trẻ đã cứu anh từ trong xe ra.
Anh đã bảo trợ lý đi tra tin tức về cô gái bí ẩn đó, không nghĩ tới bạn tốt đã mang tin tức tới trước.
Điều làm anh cảm thấy ngoài ý muốn chính là Lạc Ninh cũng là người trong giới giải trí. Nói như vậy, khi đó cô ấy hẳn là đã nhận ra anh. Nếu cô ấy đi theo cùng đưa anh tới bệnh viện, hoặc là để lại phương thức liên lạc, chắc chắn anh sẽ báo đáp, sẽ giúp đỡ cô một chút.
Thậm chí có thể giúp cô có được một ít tài nguyên, hoặc là giải quyết rắc rối. Nhưng cô ấy lại làm chuyện tốt không lưu danh, người như vậy rất hiếm thấy.
Phó Từ cũng vô cùng ngạc nhiên khi biết Lạc Ninh là ân nhân cứu mạng của bạn tốt, quan trọng nhất là người ta còn không muốn Lục đại ảnh đế hồi báo, chuyện này quả là hiếm có. "
Vậy cậu muốn báo đáp ơn cứu mạng sao?" Hắn có chút tò mò hỏi Lục Tuân.
Lục Tuân gật đầu nói: "Đương nhiên."
Vốn định ra tay giúp cô ấy giải quyết chuyện hotsearch, nhưng nếu cô ấy đã không cần, vậy anh có thể báo đáp bằng cách khác.
"Hôm nay cậu lập tức giúp cô ấy đổi người đại diện, đi!"
Lục Tuân dừng một chút rồi hỏi: "Gần đây cô ấy có hoạt động gì không?"
"Một tuần sau cô ấy sẽ tham gia một chương trình tạp kỹ, chính là chương trình phát sóng trực tiếp vừa tuyển tú vừa kết hợp truyền hình thực tế của đài Dâu Tây. Gần đây chương trình này cũng rất hot đó."
Phó Từ hỏi lại: "Cậu hỏi cái này làm gì?"
Lục Tuân đã sớm nghe qua chương trình tạp kỹ mới đang hot này. "Giúp tôi an bài một chút, tôi cũng sẽ tham gia. Có thể sắp xếp thành viên cố định thì tốt, không thể thì tới làm khách mời cũng được."
Cằm của Phó Từ đều sắp rớt xuống rồi. "Gì cơ? Cậu muốn đi tham gia chương trình kia á? Không phải là cậu chưa bao giờ tham gia chương trình tạp kỹ sao?"
Với xuất thân và địa vị của bạn tốt, căn bản là không cần tới mấy chương trình kiểu này để tăng fans.
"Đột nhiên có hứng thú, cậu giúp tôi sắp xếp một chút, hoặc tôi nói người đại diện sắp xếp cũng được!" Lục Tuân có chút hứng thú nói.
Anh cũng là nghệ sĩ của Giải trí Tinh Hoàng, nhưng khác biệt là anh có phòng làm việc riêng.
Phó Từ là người thông minh, lập tức liền hiểu ý: "Cậu là bởi vì Lạc Ninh mới đi tham gia đúng không?"
"Xem như là vậy đi." Lục Tuân không có nhiều lời.
"Vậy để tôi đích thân đi đánh tiếng. Vừa lúc giúp Lạc Ninh đổi người đại diện luôn". Phó Từ nói.
Lục Tuân nghĩ nghĩ nói: "Để anh Phương dẫn dắt cô ấy đi!"
"Anh Phương sẽ đồng ý sao?". Phó Từ không chắc chắn hỏi lại.
Phương Duyên là người đại diện vương bài của Giải trí Tinh Hoàng. Nghệ sĩ kém cỏi nhất anh ta đã từng quản lý đều đã trở thành thị hậu, ảnh đế anh ta từng quản lý đã kết hôn và giải nghệ nửa năm trước rồi. Cho tới bây giờ vẫn luôn không dẫn dắt người mới, có vẻ cũng không có ý định dẫn dắt thêm ai khác.
Bây giờ rất nhiều nghệ sĩ trong công ty đều muốn Phương Duyên làm người đại diện, bao gồm cả tuyến đầu và đỉnh lưu. Cũng bởi vì Phương Duyên mấy năm nay ở giới giải trí tích lũy nhân mạch và tài nguyên không phải chuyện đùa.
Phó Từ tuy là Tổng Giám Đốc, nhưng cũng không thể đi cưỡng ép "cán bộ lão thành" của công ty nhận người mới.
Lục Tuân nói:"Trước kia anh ấy thiếu tôi một phần nhân tình, lần này để anh ấy trả lại."
Phó Từ cười khẽ: "Cậu thật là!"
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Phó Từ thấy cũng sắp đến giờ liền đứng dậy trở về phòng bệnh dưới lầu.
Lạc Ninh đúng hẹn mà đến, vừa mới vào phòng đã thấy mẹ Phó nhiệt tình chào hỏi.
Phó Vi đã tỉnh, lúc này không ngừng tò mò đánh giá Lạc Ninh, "Chị thật xinh đẹp!"
Bình thường Phó Vi không theo đuổi thần tượng, cho nên cảm thấy xa lạ với Lạc Ninh.
Cô là từ nội tâm cảm thấy đối phương quá xinh đẹp, không phải là kiểu đẹp quyến rũ, mà là loại mỹ nhân mắt ngọc mày ngài, phong tư yểu điệu, vẻ đẹp tinh tế mà duyên dáng. Lạc Ninh là kiểu người có thể khiến người ta bị hấp dẫn ngay từ ánh nhìn đầu tiên.