Nhưng mà làm sao Diệp Hi Hòa có thể cho đại trưởng lão và nhị trưởng lão cơ hội bỏ chạy, một đạo chân khí bao phủ lên, đánh cả hai người này thành sương máu ngay tại chỗ.
Lúc này, toàn bộ người trong Huyết Đao Môn, toàn diệt!
Ngay cả Thái Đấu 5 sao và Thái Đấu 6 sao cũng không thể chống lại một chiêu của Diệp Hi Hòa.
Quan trọng là Diệp Hi Hòa còn ra chiêu bằng một tay, tay kia vẫn luôn giữ lấy đao khách béo đang trút hơi thở cuối cùng.
Trong lúc đao khách béo nửa chết nửa sống thì cũng nhìn thấy môn phái của mình tiêu diệt, gã sợ đến mức muốn ngất đi, nhiều lần không thể tin được đây là hiện thực.
“Bây giờ có thể nói ra tung tích em gái tao và Lâm Chỉ Huyên rồi đấy, mày cũng không muốn sống dở chết dở mãi như thế này đâu nhỉ?”
“Tôi... tôi giao hai người phụ nữ kia cho chưởng môn chúng tôi rồi. Mà chưởng môn chắc hẳn đã tặng cho Thái Thượng trưởng lão.”
Đao khách béo nhấc đôi mắt cá chết lên nói.
“Thái Thượng trưởng lão?”
“Đúng... Thái Thượng trưởng lão của chúng tôi... Có thể nói là trụ cột của môn phái... Nhưng bình thường lại rất háo. sắc”
“Tuổi đã tám mươi nhưng thích chơi gái...”
“Lâm Chỉ Huyên kia... hoa nhường nguyệt thẹn... vừa khéo. hợp với khẩu vị của ông cụ...”
“Vậy em gái tôi thì sao?” Diệp Hi Hòa lại lạnh lùng hỏi. “Cô ta... cô ta...”
Lời của đao khách béo còn chưa dứt, bỗng nhiên trong Huyết Đao Môn có một ánh đao vô cùng chói mắt bay thẳng đến, hóa thành sóng đao kh ủng bố, mạnh mẽ chém tới trước. mặt Diệp Hi Hòa.
Diệp Hi Hòa nhấc tay hất một cái, lập tức chém ánh đao kia thành vụn phấn.
Sau đó một bóng hình già cỗi mang hơi thở âm u sải bước ra ngoài.
“Chưởng môn...”
Đao khách béo vốn đã tuyệt vọng đến mực tận cùng, lúc. gã nhìn thấy bóng dáng này xuất hiện thì bỗng nhiên giống như hồi quang phản chiếu, mừng rỡ rơi nước mắt.
Người bước tới chính là chưởng môn Huyết Đao Môn, cũng là sư phụ gã, Đồ Vạn Đao!
Đồ Vạn Đao, được mệnh danh là Huyết Thủ Nhân Đồ, từ mấy chục năm trước đã có hung danh hiển hách.
Nay ông ta đã là cao thủ Thái Đấu 8 sao, còn đang chuyên tâm tu luyện, đang có xu thế đột phá 9 sao.
Nhưng không ngờ trong chớp mắt có người quấy rầy ông †a tĩnh tu, mà bát đại sư đệ được ông ta sắp xếp giữ cửa núi có vẻ cũng không ngăn cản được.
Giờ phút này ông ta vừa đi ra nhìn thì mới biết đối phương không chỉ giết đến tận cửa đơn giản như vậy, mà còn trực tiếp tàn sát môn phái của ông ta.
Khó khăn lắm mới thu nhận được ngần ấy đồ đệ, công sức tích góp hơn trăm năm nay đã hóa thành hư không, bị giết sạch toàn bộ, máu tươi nhuộm đỏ đường núi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT