Nghe thấy tiếng tút tút trong điện thoại, Trần Vân Phi cực kỳ tức giận nhưng lại cảm thấy lạnh thấu xương,

Nếu không phải sợ vỡ mật, chắc chản Phó Kim Các - ông chủ đứng sau cảng Kim Dạ sẽ không sợ hãi đến mức vạch rõ ranh giới rõ ràng với mình.

Tuy nhiên đối phương đã chủ động gọi cú cho mình, vẫn coi như có tình nghĩa thoại này,

“Người đâu, triệu tập toàn bộ ba trăm tử sĩ còn lại của gia tộc cho tôi, đồng thời gọi tất cả ông Lữ, ông Khang, ông Triều, ông Hoa, còn Mạt Tử Phong nữa, hãy nói đến lúc nên trả cái ơn ông ta nợ tôi năm đó rồi!"

"Vâng!"

Một người trong gia tộc lập tức nhận lệnh rời đi.

Không lâu sau, ngoài Lam Phượng Tường, tất cả bốn đại cung phụng quan trọng khác của nhà họ Trần đều đã đến đầy đủ.

Đây là điểm đáng sợ của nhà họ Trần, cũng là vốn liếng để nhà họ Trần có được chỗ đứng vững chắc ở Tân Hải.

"Ông Lữ, ông Khang, ông Triều, ông Hoa, chuyện là như vậy đấy!"

Trần Vân Phi nghiến rắng nghiến lợi nói với bốn đại cng phụng: "Tên tàn dư ba năm trước vừa trở về đã gi ết chết hai đứa con trai của tôi, tôi với hän đã là không đội trời chung rồi"

"Hơn nữa chưa biết chừng hắn còn sẽ tìm tới nhà. Có bốn người các người ở đây, có lẽ có thể bảo vệ tôi bình an và gi ết chết hắn phải không?”

Bốn đại cung phụng nhìn nhau, trong mắt ít nhiều cũng đều có vẻ ngạc nhiên.

Dù sao thực lực của bọn họ đều ngang bäng Lam Phượng Tường, cũng đều là Tông sư khoảng 3 sao.

Lam Phượng Tường đã chết trong tay tàn dư kia của nhà họ Diệp trước khi ra tay, vậy một người nào đó trong số bốn người họ e là cũng không nắm chắc phần tháng

Có điều, đó là trong tình huống một đấu một.

Bây giờ Trần Vân Phi tức giận đùng đùng gọi cả bốn người bọn họ về, chẳng lẽ bốn Tông sư bắt tay với nhau mà vẫn không xử lý được một kẻ xấu như hẳn?!

"Ông chủ hãy yên tâm, dù họ Diệp kia ngang ngược đến đâu, bốn người chúng tôi hợp lại cũng đủ để thể giết hản không thương tiếc!"

"Đúng vậy, tôi không tin rằng tên nhóc đó mới hai mươi tuổi đã bước vào cảnh giới Tông sư, có lẽ hần đã dùng thủ đoạn nham hiểm hèn hạ nào đó mới ám toán khiến ông Lam chết!”

“Dưới Chân Tinh Hỏa Nhãn của Triều Đạt tôi, mọi thủ đoạn xảo quyệt của hẳn đều không thế che giấu!"

Trần Vân Phi nghe được lời thề chắc nịch của bốn đại cung phụng, cuối cùng trong lòng mới coi như yên tâm hơn.

Bây giờ ông ta có bốn đại cung phụng trợ giúp, còn có ba. trăm tử sĩ và toàn bộ người trong gia tộc ủng hộ, ông ta không tin Diệp Hi Hòa kia đến cửa còn có thể còn mạng mà rút lui

Đang suy nghĩ, đột nhiên có một tiếng nổ vang lên, ngoài cửa có một loạt tiếng động đáng sợ. Sau đó, bóng dáng của hơn chục bảo vệ nhà họ Trần gia ngã vào trong, người nổ tung, máu văng khắp nơi.

Trong nháy mắt tất cả mọi người vô cùng hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn thì thấy Diệp Hi Hòa đang sải bước nặng nề đi vào, tiên tay lại nhấc hơn hai mươi thi thể lên bốc hơi trong không trung

"Diệp... Diệp Hi Hòa!"

Trần Vân Phi đập mạnh bàn đứng lên, gặp mặt kẻ thù, hai mắt đặc biệt đỏ, ông ta căm giận nhìn Diệp Hi Hòa nói.

“Trần Vân Phi, ba năm không gặp, con chó già ông vẫn sống tốt quá nhỉ? Trời không lo thì đế tôi xử lý!"

Diệp Hi Hòa sải bước tiến vào như đi vào nơi không. người, coi bốn đại cung phụng và ba trắm tử sĩ kia như không tồn tại

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play