Mang Theo Trung Tâm Thương Mại Về Với Những Năm 60-70

tính sổ nợ cũ nợ mới


8 tháng

trướctiếp

Bước vào nhà chính lần nữa, cô bật cười nhìn dáng vẻ sẳn sàn chiến đấu  của vợ chồng anh 2. Còn những người còn lại không đứng thì ngồi cúi đầu xuống không biết nghĩ gì, mấy đứa bé đã ra ngoài hết.

– Cha mẹ kêu con ra có chuyện gì không, con nói trước chuyện ra riêng nếu cha mẹ không đồng ý thì không có gì để nói.

– Vợ thằng tư con ngồi xuống đi, chuyện lần nay cha mẹ xin lỗi con, cũng do chị 3 con… hơi iii. Con tha lỗi cho nó, cũng như tha lỗi cho cha me. Chuyện ra riêng thì từ từ gia đình mình thảo luận, hiện tại ai cũng bận rộn, mình không nên phiền họ. Còn anh chị bên nhà để Cha sẽ nhận lỗi với họ.

Ông Tiền nói xong thì thở dài cầm ống điếu hút một hơi rồi thở ra làn khói. Trong nhà ai cũng nhìn cô, cô thì nhìn người chồng mới gặp lúc sáng, hai người nhìn nhau. Thời gian cứ trôi, một sự im lặng như báo trước sẽ có cơn bảo sắp xảy ra. Không phải đợi lâu nó đã đến lần này người mang bão tới là vợ chồng làm biếng ham ăn anh 2 Tiền Tấn Sang.

– Này chú Tư, vợ chồng chú nói gì đi chứ cha mẹ đã đã nói như vậy rồi. Có người nào như hai người không để cha me cuối đầu xin lỗi mà còn chưa biết đủ.

– Đúng đó là con dâu nên ra dáng con dâu có ai như thiếm không là mặt nặng mày nhẹ. Đúng là không có giáo dục còn bât cha me chồng đi xin lỗi cha mẹ mình chứ, kêu đi kêu qua coi mất mặt. 

Hai người kẻ xướng người bè rất ăn ý, lúc này mà kêu cô nhịn nữa thì không phải là Lưu Thiên Nhi.

– Anh chị nói nghe rất vui tai, 2 người nói tất cả mọi tội lỗi là do tôi, mấy người nói tôi như thế nào cũng được đừng lôi cha me tôi vào, cô nói ai là người không giáo dục. Nếu tôi là người không có giáo dục thì đã không đi lấy đồ của em dâu đem về nhà mẹ đẻ, không đem đồ đi dấu 2 vợ chồng ăn lén lút. Nực cười.

– Mày nói ai dấu đồ hả? Mày có tin tao xé miệng mày không hả? 

Nói rồi chị ta nhào lên định đánh Thiên Nhi. Nếu như Thiên Nhi trước đây có lẽ sẽ không phải là đối thủ của người đàn bà thân hình mập mạp cao lớn này. Nhưng đừng hù Thiên Nhi đến từ thế kỷ 21 là con gái thời đại này nên học một vài thế võ phòng thân, không phải là đai đen nhưng chị cũng là đai xanh chính hiệu chưa kịp thăng hạng lên đai đen đừng đùa. Mọi người chưa kịp phản ứng hành động của chị ta, thì đã nghe “ ui da" một tiếng phịch,  chị ta ngã xuống hình chữ đại (大), không ai biết sao chị ta té.  Cả nhà nhìn chị ta rồi nhìn cô, chỉ có chồng cô mới biết được cô dùng chân đạp thẳng vào bụng chị ta.

– Em không sao chứ? 

Cô lắc đầu coi như câu trả lời, bây giờ cả nhà mới hiểu được chị ta té là do Thiên Nhi cô đá. 

– Giết người! Giết người rồi. Ôi trời ơi cái bụng của tôi, cái lưng của tôi. Tiền Tấn Sang anh chết đâu rồi hả vợ anh bị người ta đánh mà anh đứng nhìn hả? Trời ơi cái thân của tôi.

Anh 2 Sang mới xụ mặt tiến tới định giơ tay lên đánh cô nhưng chưa kịp hạ xuống đã bị Tấn Phong cản lại đẩy anh ta lùi về sao tí nữa là ngã, cũng may anh ba đỡ kịp, 

– “ dmr nó"" mày dám đánh tao bửa nay tao phải cho mày biết. Hừ…

Chưa kịp lên cho Tấn Phong nhà cô biết tay thì bị tiếng quát của ông Tiền:

– Dừng ngay! Tụi bây đang làm gì vậy hả, vợ thằng hai cô đứng lên ngay cho tao. Vợ chồng thằng Tư cí chuyện gì thì từ từ nói sao lại động tay chân.

– Cha mẹ, hai người phải làm chủ cho con, con bị cô ta đánh giờ không đứng được không biết có phải bị gãy xương không nữa, ui da…

– Cô im ngay cho tôi, đừng tưởng chúng tôi không thấy cô làm cái gì. Nói không lại thì động thủ, đánh không lại thì nằm ăn vạ. 

 

Bà Tiền xụ mặt quát cô ta. Thiên Nhi cô nhìn cả nhà một lượt, vợ chồng anh cả, anh chị ba, thấy cô nhìn thì đều mỉm cười gật đầu, ông Tiền thì bỏ thuốc vào ống điếu, dùng que diêm đốt, bà Tiền thì ngồi cạnh ông Tiền mặt đỏ bừng vì tức giận, chỉ riêng có đôi vợ chồng không biết xấu hổ kia là mặt xưng mày xỏ. Nói không tức giận là không đúng, một nửa giận sự không biết xấu hổ của nhà 2 Sang, một nửa là sự xem thường của cô đối với ông bà Tiền sự thiên vị của họ đối với mọi người. Nói ông bà không thương Tấn Phong là không đúng, lo cho con cái học đến nơi đến chốn, ai muốn học đến đâu thì tùy vào quyết định cửa người đó, nếu muốn học lên cao ông bà vẫn chấp nhận, học nghề cũng được không thì về làm ruộng đó là do sở thích của từng người. 

Như anh chỉ học hết tiểu học thì nghĩ đi học nghề thợ mộc nhưng không có điều kiện để tự mở rộng tay nghề chỉ làm đồ cho trong nhà sử dụng, anh ba thì học hết tiểu học và 2 năm sơ trung cũng theo anh cả học nghề mộc. Chỉ có anh hai nhà này lười học dc 2 năm tiểu học thì về nhà ruộng nhưng làm chả được bao nhiêu chơi thì nhiều. Ngón tay còn có ngon dài ngón ngắn, thương con cũng vậy, con ai cũng thương nhưng cũng sẽ có ngoại lệ như 2 cô con gái của ông bà. Cho dù có sai thì ông bà vẫn bỏ qua….?…

– Cha mẹ con nghĩ nên giải quyết mọi chuyện cho xong đi, chuyện cũ chuyện mới gì cũng vậy, để lâu không tốt. 

Anh nhìn cô thấy cô nhìn mọi người xung quanh với vẻ mặt không giống nhau có lúc cười có lúc chao mày lúc thì trầm tư suy nghĩ, anh không muốn cô lo lắng nhiều quá, cô vì anh mà đã hy sinh rất nhiều nhưng anh ngoài việc an ủi thì không làm được gì cả. Sao chuyện té sông thấy cô nằm im không tỉnh anh sợ, sợ mất cô, sợ không nhìn thấy cô cười. Cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì anh vẫn quyết tâm lần này đứng ra che chở bảo vệ cho cô.

Lúc này ông Tiền mới ngừng hút thuốc ông hỏi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp