EDIT: DỨA ĐẠI CA
Giáo sư Khang vuốt cằm rất có hứng thú hỏi: “Ý cậu đang chỉ là các cậu về lại thế giới ban đầu đúng không?”
Từ Minh Lãng lắc đầu: “Không. Lúc ấy toàn bộ Tân Hải ngoại trừ bốn người bọn tôi ra thì hoàn toàn không còn bất kỳ ai khác. Ông có thể tưởng tượng được không? Tất cả các hàng quán, cửa hàng đều mở cửa, cho dù là cửa hàng bán hoa hay chợ bán đồ ăn, hàng hóa đều có đủ, bên cạnh thậm chí còn đặt tiền và điện thoại của chủ quán nhưng vẫn không có ai. Vu Hạo Hoài lái xe đưa từng người chúng tôi về đến nhà, sau đó lái xe chạy mất hút.”
Giáo sư Khang nhếch mày hỏi: “Các cậu cứ tách ra như vậy sao? Các cậu không ai cảm thấy quái lạ à?”
“Quái lạ?” Từ Minh Lãng cười cười: “Nếu ông cũng từng trải qua những chuyện giống như chúng tôi thì sẽ không cảm thấy chuyện ‘có thể về nhà’ là chuyện quái lạ nữa. Lúc ấy tôi chỉ có một suy nghĩ, cho dù cả thành phố này không có người đi chăng nữa, thì chỉ cần về đến ‘nhà’ tôi chắc chắn sẽ an toàn. Đây là một kiểu lừa mình dối người điển hình đúng khôn? Nhưng tôi sẽ nói cho ông biết rằng tất cả chúng tôi ai cũng đều nghĩ như vậy.”
Giáo sư Khang hơi dừng lại một chút, như đang cố hiểu những gì mà anh nói. Bởi vì theo những gì mà ông được học, khi một nhóm người cùng có chung một trải nghiệm nào đó, đặc biệt là những trải nghiệm liên quan đến cảm xúc cực kỳ đau khổ, bình thường bọn họ sẽ củng cố thêm sự gắn kết giữa bọn họ, trong tâm lý học nó được gọi là ‘tính cộng đồng’. Nhưng mấy người Từ Minh Lãng lại hoàn toàn ngược lại, bọn họ lựa chọn tách nhau ra.
Xem ra mỗi người trong số bọn họ đều ôm một sự nghi ngờ nào đó đối với những người còn lại, họ cho rằng kẻ được gọi là ‘kẻ chủ mưu đứng đằng sau’ đang ẩn nấp trong số bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT