EDIT: DỨA ĐẠI CA
Đầu tiên là một bàn tay, sau đó là một cánh tay trần vươn ra nhìn như hai củ sen dính đầy bùn siết chặt lấy đầu của Miêu Phóng.
Miêu Phóng không thể không nhìn đến gương mặt ấy như ảo thuật kéo dài đến trước mặt mình, làn da trên khuôn mặt trơn trượt và xám xịt, hai mắt chỉ một màu đen thẫm, nhưng lại khiến gương mặt tròn trông rất bình thường ấy nhiều thêm mấy phần gian trá. Dịch nhầy lẫn nước đen không ngừng chảy xuống từ mặt anh ta, dính ướt cổ áo thấm lên da của Miêu Phóng.
“Cuối cùng cậu cũng tìm thấy tôi.” Ngũ Thường Đức cười thành tiếng, toàn bộ khoang bụng cũng từ vách tường chui ra: “Nhưng vì sao lúc trước cậu lại bỏ mặc tôi ở lại?”
“Tôi không có… Tôi chỉ là chạy nhanh hơn anh mà thôi, tôi tưởng anh sẽ đuổi theo kịp!”
Ngũ Thường Đức cười nham hiểm, nụ cười ấy hoàn toàn khác nụ cười khi anh ta còn sống, tiếng cười mang theo sự khinh thường lẫn tàn nhẫn, anh ta nói: “Vốn dĩ cậu đã có cơ hội để cứu tôi! Trong tay cậu có cái USB đó!”
“Cái USB đó…” Miêu Phóng bỗng thở hổn hển: “Tôi không cẩn thận làm mất nó rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT