EDIT: DỨA ĐẠI CA
“Vậy còn chờ cái gì nữa? Đến khu dạy học trước đi.” Vu Hạo Hoài nói xong, quay đầu chạy về phía hành lang.
Chu Tuyết Vinh cũng không biết là do mệt mỏi hay là không nhìn thấy rõ đường mà bị vấp một cái, Từ Minh Lãng nhanh tay đỡ được cậu, mới miễn cưỡng giúp cậu đứng vững lại.
Từ Minh Lãng thấy trong lòng chợt nặng nề, anh dường như đã hiểu được lời mà Vu Hạo Hoài, muốn sống sót thì phải đảm bảo bản thân không bị thương là điều cơ bản nhất, bởi nếu thời gian bị kéo dài càng lâu thì thể lực cũng bị tiêu hao càng nhiều, sinh tồn không phải là chạy nước rút một trăm mét mà là phải giữ sức chạy chậm quãng đường đó.
Mà bọn họ có thể chạy được trong bao lâu, còn tùy thuộc vào việc bọn họ sử dụng thể lực hợp lý như nào.
Chu Tuyết Vinh hiển nhiên đã tiêu hao quá nhiều thể lực.
Từ Minh Lãng dùng sức nâng cánh tay của Chu Tuyết Vinh lên, cố gắng hết sức để sức nặng của đối phương đè lên người mình, anh hỏi: “Em có thể kiên trì thêm được nữa không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play