Editor: Hoài Như
Xe dừng lại, Từ Minh Lãng xuống xe.
Trong gió sương tuyết, hai bóng người càng ngày càng gần, Từ Minh Lãng đến gần mới nhìn thấy, dưới mắt kính của Miêu Phóng, giọt nước mắt nóng hổi chảy ra từ đôi mắt còn non nớt kia đã ngưng tụ thành sương khi trượt xuống mặt cậu ta một phần khuôn mặt trắng bệch và phần còn lại đỏ bừng, rõ ràng là nứt nẻ vì lạnh.
Từ Minh Lãng bước tới và kéo Miêu Phóng lên xe, nhưng Miêu Phóng như bị mắc kẹt và không thể kéo được.
Từ Minh Lãng ngăn cản: “Cậu muốn cái gì? Đứng ở chỗ này cho đến khi chết cóng, nhìn cậu khác chúng tôi sao?”
Miêu Phóng nghe vậy liền nổi giận, hất tay Từ Minh Lãng ra chửi: “Được! Tôi đương nhiên khác, tôi khác với các người vô tâm! Tôi có dã tâm, có người chết tôi sẽ đau lòng sợ hãi!”
“Nhưng các người thì sao? Triệu Đông Tường đã chết, các người đều coi như ông ta chưa từng tồn tại, lên xe rời đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play