EDIT: DỨA ĐẠI CA
Ngày hôm sau giáo sư Khang dậy rất sớm, nghĩ đến cuộc gặp gỡ sắp tới, ông lập tức cảm thấy cực kỳ tỉnh táo. Chưa đến chín giờ, ông đã ra cửa, lúc đến đồn cảnh sát cũng vừa đúng chín giờ ba mươi phút.
Căn phòng thẩm vấn một năm bốn mùa lúc nào cũng u ám, ông lần nữa được gặp lại Từ Minh Lãng.
Đợi khi điều chỉnh lại máy quay phim, các nhân viên lần lượt vào chỗ, giáo sư Khang mới cởi áo khoác dùng đuôi mắt liếc nhìn Từ Minh Lãng. Gương mặt của Từ Minh Lãng bị tóc mái che kín mít, không nhìn rõ được biểu cảm, cằm của anh hẹp dài tinh xảo, giáo sư Khang không đoán được liệu đó có phải do anh đã phẫu thuật hay không, trên mặt anh còn có ít râu ria, có một loại cảm giác rất chán chường.
Giáo sư Khang theo thói quen chào hỏi trước, lại nói thêm hai câu về thời tiết, tránh cho việc bắt đầu quá đột ngột, cũng đủ để làm dịu đi bầu không khí, càng dễ để “Giao tiếp” hơn.
Nhưng Từ Minh Lãng từ đầu đến cuối đều không nói một câu nào.
Viên cảnh sát ghi chép đứng phía sau giáo sư Khang lên tiếng khiển trách anh, muốn anh ngoan ngoãn phối hợp giám định, nếu không họ sẽ coi như anh tự động từ bỏ kết quả giám định. Dù vậy, Từ Minh Lãng vẫn không kêu lên một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play