Translator: Trần Thu
Từ Minh Lãng cách nhà vệ sinh gần nhất, gần như ngay khi anh nghe thấy tiếng kêu cứu thì liền lao ngay ra ngoài, vừa đúng lúc gặp phải Triệu Đông Tường còn chưa cả mặc quần chỉnh tề.
Triệu Đông Tường mồ hôi đầy đầu, vẻ mặt cũng ngơ ngác, trên cơ thể không có vết thương nào cả. Từ Minh Lãng thở phào một hơi nhưng lại không dám mạo hiểm mở cửa.
Trong miệng Triệu Đông Tường vẫn cứ lẩm bẩm mãi “Tà môn tà môn”, chỉ với một câu nói mà đã tập hợp được cả Chu Tuyết Vinh lẫn Vu Hạo Hoài trong hành lang, ánh mắt hai người chạm nhau còn chưa tới nửa giây thì Chu Tuyết Vinh đã đẩy Từ Minh Lãng ra sau lưng, cũng mặc kệ sự ngăn cản của đối phương, một mạch mở cửa nhà vệ sinh.
Đằng sau cánh cửa lại là một bức tường.
“Sao lại như thế này? Nhà vệ sinh đâu? Vừa nãy vẫn còn ở đây mà.”
Triệu Đông Tường thở hổn hển, không ngừng vẫy tay: “Mọi người nghe tôi nói đã, vừa nãy tôi ngồi xổm ở đây, bỗng có cảm giác đằng sau có cái gì đó, đã lạnh ngắt lại còn chầm chậm đẩy tôi lên phía trước, tôi vừa mới quay đầu nhìn thì thấy cả một bức tường đã di chuyển về phía trước được cả một khoảng lớn rồi, dọa tôi tới nỗi….”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play