Edit: Dứa đại ca
Miêu Phóng là người đầu tiên biểu đạt sự khó chịu: “Giấu giếm gì? Anh tốt nhất nên nói rõ ra, nếu không mọi người sao có thể ở chung được nữa.”
“Lời này có ý gì, chắc mỗi người ở đây đều rõ trong lòng hết rồi.” Vu Hạo Hoài nhìn lướt một vòng, rồi nhìn thẳng vào Chu Tuyết Vinh: “Cậu nói có đúng không?”
Biểu cảm của mọi người trên bàn cơm đều khác nhau, duy chỉ có Triệu Đông Tường không chút quan tâm xoa xoa vỏ trứng vụn trên tay, giống như ông ta đang nghe chuyện không hề liên quan đến mình.
Từ Minh Lãng thở dài, anh cảm giác những thứ mình vừa ăn đều nghẹn trong cổ họng: “Mọi người đều mệt mỏi hai ngày rồi, trên người chúng tôi lại có vết thương, muốn được nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Vậy được thôi. Vậy tôi sẽ nói trước về cái nhìn của chính mình.” Vu Hạo Hoài nói: “Lúc tôi và Tào Tĩnh đến nhà WC, biểu hiện của Tào Tĩnh có chút không bình thường, chị ta nói bản thân nghe thấy tiếng nhạc của xe tải đồ chơi của con trai mình, nói sao cũng muốn đi tìm con trai của mình, lúc ấy tôi chỉ cho rằng chị ta xuất hiện ảo giác.”
Diệp Gia Văn chen vào nói: “Đó chính là chiếc xe tải chúng ta đã nhìn thấy ở nhà ma đúng không?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play