Editor: Hanh Doan
Từ Minh Lãng chưa kịp nghĩ nhiều, Chu Tuyết Vinh đã hé ra hàm răng trắng sáng giữa đôi môi, nói: “Thật ra lúc trước tôi cũng đã nghĩ tới, tên hề làm cách nào để thông qua giấy dán mà tìm thấy chúng ta, là dựa vào thính giác hay là ɕảɷ ɠıáɕ? Cho đến khi tôi nhìn thấy giấy dán chớp mắt, rốt cuộc tôi cũng có thể khẳng định, tên hề căn cứ vào thị giác để định vị chỗ của chúng ta.” 
“Cái này cậu nói chúng ta cũng đã sớm biết rồi.” Diệp Gia Văn nói.
Chu Tuyết Vinh không có nói tiếp, đôi mắt lại liếc về hướng thanh niên tóc nâu còn đang suy nghĩ miên man.
Thị giác định vị….. thị giác…..
Từ Minh Lãng nhấp nháy môi răng lẩm nhẩm liên tục mấy chữ này, giống như muốn hút sạch xương tủy, trông giống như đang niệm chú, làm cô gái bên cạnh sợ tới mức nhéo đứt cả cọng cỏ đuôi chó, định duỗi tay đẩy đẩy anh thì lại bị Chu Tuyết Vinh chặn lại.
Thị giác định vị…. Vậy chẳng phải là chỉ cần quấy nhiễu thị giác là có thể làm cho tên hề không tìm thấy bọn họ nữa sao?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play