Edit: Dứa
Từ Minh Lãng trong chớp mắt vẫn chưa phản ứng lại, thậm chí khi nhìn thấy những tờ tiền màu hồng nhạt ấy trong đầu anh còn nảy ra suy nghĩ “Tiền ở đâu ra?”. Nhớ đến lần đầu tiên gặp mặt khi mỗi người tự giới thiệu bản thân, trong đó bao gồm thứ mà mỗi người bị mất, thứ mà Diệp Gia Văn mất chính là bốn mươi lăm nghìn tệ.
Từ Minh Lãng nghĩ không ra, nếu bọn họ thật sự ở cái thế giới tồi tệ này chơi một thứ gọi là “Trò chơi”, vậy Diệp Gia Văn phải là người chiến thắng mới đúng, cô thông qua khảo nghiệm, thắng được thù lao, vậy sao cô vẫn chưa trở lại thế giới ban đầu cơ chứ?
Diệp Gia Văn thấy Từ Minh Lãng đã hiểu ý của mình, cô kéo túi lên, nói tiếp: “Thật ra em cũng đã đưa ra rất nhiều suy đoán, có khả năng em mãi mãi không thể trở về được nữa...”
“Sao có thể chứ, em đừng nghĩ linh tinh.” Từ Minh Lãng cắt ngang lời cô nói, anh an ủi.
Diệp Gia Văn lắc đầu, cô vén sợi tóc rối bên miệng ra sau tai, rồi nói tiếp: “Thật ra em có rất nhiều việc chưa nói ra, em sợ nói sẽ mất mặt, nhưng em bằng lòng tin tưởng anh, bởi vì anh là người tốt...”
Được một cô gái xinh đẹp phát thẻ người tốt, Từ Minh Lãng cười khổ một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT