Khi Từ Minh Lãng tỉnh dậy, đầu giường có dán một tờ giấy màu hồng nhạt có chữ viết tay của Chu Tuyết Vinh: Em đến buổi triển lãm rồi, anh ngủ ngon. Gặp lại sau.
Đầu đau như muốn nứt ra hiển nhiên là biểu hiện của việc say rượu, anh tìm thấy điện thoại không còn bao nhiêu pin của mình, Tiểu Trang gửi đến rất nhiều tin nhắn ghi âm, nói xin lỗi vì chuyện vui chơi điên cuồng hôm qua.
Anh không biết nên trả lời lại như thế nào, anh nằm hình chữ đại (大) một lúc rồi mới nhắn lại một câu.
“Sao cậu biết Tiểu Tuyết sẽ tham gia buổi triển lãm vậy? Nói bây giờ luôn.”
Bên kia điện thoại gửi đến bản ghi âm dài năm mươi giây, click mở ra nghe, thì ra cậu ta đã gặp được con gái của một ông chủ tập đoàn phát triển bất động sản lớn. Cô ấy đã trở về Trung Quốc sau khi hoàn thành việc học lên Tiến sĩ tại Đại học Nghệ thuật London từ hai năm trước. Bây giờ cô ấy đang làm việc cho một công ty môi giới nghệ thuật, tổ chức buổi triển lãm này không chỉ để tìm kiếm những tài năng mới mà còn để xây dựng thương hiệu cho công ty của cô ấy.
Cuối cùng Tiểu Trang còn khoe khoang về việc bản thân đã cùng ăn cơm với ông sếp chủ đầu tư và được hẹn lần sau có cơ hội sẽ dẫn cậu ta đi cùng.
Từ Minh Lãng cắt ngang lời của cậu ta, kêu cậu ta gửi cho mình địa chỉ buổi triển lãm. Anh lại gọi thêm xe, sau đó bắt đó bắt đầu lục tung tủ đồ để tìm quần áo, anh lôi ra được một bộ vest đen nhưng trên đó bị dính quá nhiều lông tơ, khiến anh không thể không dùng băng dính trong để xử lý chúng. Coi như xử lý gần hết anh lại tìm thêm một cái áo sơ mi trắng để mặc vào, cuối cùng anh tìm được một cái áo sơ mi nhăn nheo giống như rau muối ở dưới đáy tủ, anh dùng bàn là là qua loa vài cái, lúc này mới miễn cưỡng có thể mặc đi gặp người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT