Từ Minh Lãng cúi đầu nhìn phát hiện bản thân vẫn đang mặc áo màu vàng, còng tay lạnh lẽo nặng trịnh còng trên cổ tay. Trước mắt anh là thẩm phán đang cúi đầu, tay gõ búa gỗ, chờ đợi phán quyết số mệnh của anh.
Anh mơ hồ cảm thấy có chút kỳ lạ, nghĩ thầm không phải bản thân đã thoát ra rồi hay sao. Phía sau đột nhiên vang lên tiếng gào hét khiến anh bối rối quay đầu lại nhìn.
Chu Tuyết Vinh lao ra khỏi ghế nghe xét xử, mặt đầy nước mắt nhưng trong miệng lại rất quyết liệt nói.
“Anh có tư cách gì mà thay em chịu chết chứ! Anh có biết là em đang chơi anh không hả!”
Thanh niên trước mắt rõ ràng vừa khóc đến đáng thương vừa la mắng nhưng trong mắt Từ Minh Lãng lại dịu ngoan như lông chim mềm mại.
Bọn họ từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, sao anh lại không biết những cái tật xấu đó của Chu Tuyết Vinh cơ chứ. Từ nhỏ đến lớn anh chưa bao giờ chọc thủng Chu Tuyết Vinh, đứa nhỏ này hiểu nhất chính là xé rách miệng vết sẹo ra cho anh nhìn, trên mặt hiện lên đầy chữ ‘Thương em thương em đi’, khiến người ta thương xót cho dáng người gầy yếu của cậu, cũng đồng cảm cho quá khứ của cậu, giống như không chăm sóc tốt cho cậu thì chính là đang bắt nạt đứa trẻ đáng thương ấy.
Cho dù khi còn nhỏ tập chơi bài hay là lúc ban đầu anh đồng ý làm người yêu của Chu Tuyết Vinh, chiêu này của cậu lần nào cũng luôn có tác dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play