Hai người đi thẳng đến rạp chiếu phim, suất chiếu đầu tiên đã bán hết, còn suất chiếu gần nhất là lúc 10 giờ 50 phút. Chu Tuyết Vinh nói cậu đói bụng, lôi kéo Từ Minh Lãng đến trung tâm mua sắm gần đó để ăn chút gì đó.
Chu Tuyết Vinh là người phía nam, trước năm chín tuổi vẫn luôn sống ở Tô Hàng, khẩu vị cũng thiên về ngọt, thích ăn mấy món canh vị hơi nhạt.
Từ Minh Lãng có cái lưỡi chuẩn người Bắc Kinh, không thích ăn mấy món ngọt ngọt đó, càng không biết vì sao Chu Tuyết Vinh ăn mấy thứ đó lại có thể có vóc dáng cao lớn như vậy được.
Cuối cùng hai người quyết định đến Khu ẩm thực ăn hai bát mì hầm.
Từ Minh Lãng mãi mãi không thể quên được bát mì ấy, đó là món ăn khó ăn nhất mà đời này anh đã ăn. Sau đó phần còn lại của anh vẫn phải để Chu Tuyết Vinh ăn nốt.
Từ Minh Lãng đặc biệt tò mò hỏi: “Bình thường em ở nhà sẽ ăn đồ ăn dư lại của ông ngoại à?”
“Dạ không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT