EDIT: DỨA ĐẠI CA
Trong căn phòng cũ kỹ tối tăm, bóng dáng của người phụ nữ đó vẫn đứng yên không động đậy, cơ thể của Chu Tuyết Vinh cũng không động đậy, nhưng eo và bụng lại tràn đầy sức lực, đảm bảo có thể kịp thời tránh thoát được khi đối phương bất ngờ tấn công bản thân.
Người nọ di chuyển về phía trước, bóng đen trên cánh cửa mờ dần, lộ ra khuôn mặt của người đó. 
Người phụ nữ đó tên là Chu Mịch, đôi mắt đào hoa dịu dàng đã có nếp nhăn. Đôi môi của bà rất đẹp nhìn như những cánh hoa đang chờ hé nở, khóe môi hơi nhếch lên, hàng lông mày có vài phần giống như Chu Tuyết Vinh.
Chu Tuyết Vinh nắm chặt lòng bàn tay, không thể tin được nhìn một màn trước mắt này, cậu run rẩy hỏi: “Mẹ… Vết thương trên mặt mẹ đâu rồi?”
Chu Mịch nhoẻn miệng cười, mở hai bàn tay ra, làm ra tư thế muốn ôm: “Vết thương trên mặt của mẹ là do bị người đàn ông kia gây ra, hiện tại mẹ có một cơ hội có thể khiến mẹ chưa từng bị ông ta làm tổn thương qua, mẹ vẫn là mẹ của trước kia.” Bà vừa nói vừa cười càng ngọt ngào hơn, lúc này Chu Tuyết Vinh mới chú ý đến chiếc váy dài có nét mực và hoa hồng theo phong cách hơi cổ điển, bà thấy Chu Tuyết Vinh quan sát mình thì lập tức hơi nâng váy rồi xoay một vòng hỏi: “Mẹ có đẹp không?”
Chu Tuyết Vinh gật đầu, Chu Mịch lập tức nhào vào trong ngực của cậu, giọng nói nghẹn ngào nói: “Con trai à, cho mẹ một cơ hội nữa. Để mẹ chăm sóc cho con, đền bù cho con có được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play