EDIT: DỨA ĐẠI CA
Diệp Gia Văn ở phòng bên kêu lên: “Sao lại như thế này? Ghế dựa ở chỗ em không thấy đâu nữa? Rõ ràng vừa rồi vẫn còn mà…”
“Em đừng hoảng trước đã nhé, hiện tại vẫn còn thời gian sẽ không nguy hiểm đến tính mạng đâu, anh và Chu Tuyết Vinh sẽ nhanh chóng…” Từ Minh Lãng nói được một nửa lại bị Chu Tuyết Vinh kéo lấy góc áo khiến anh phải quay đầu nhìn lại. Chiếc giường đôi khắc hoa to lớn vừa rồi vẫn còn bây giờ đã không cánh mà bay, toàn bộ không gian nhìn qua có chút trống vắng dọa người.
Nếu nói lúc trước cốc thủy tinh hay tấm card gấp giới thiệu khách sạn biến mất sẽ không ảnh hưởng đến mọi thứ, không đủ để khiến người khác sinh ra cảm giác nguy hiểm, thì ngay tại lúc này, sự biến mất của cái giường lớn kia giống như đang nhắc nhở hai người họ: Thời gian của các anh không còn nhiều nữa.
“Tình huống này nên làm sao đây?” Từ Minh Lãng đi về phía bức tranh sơn dầu, trong bức tranh vẫn chưa thấy xuất hiện hình cái giường.
“Không gian của bức tranh này không giống với không gian của chúng ta, bức tranh này giống như một ô cửa sổ, chúng ta có thể thông qua nó để xem một bộ phận trong đó.”
“Chuyện này anh biết.” Từ Minh Lãng quay đầu lại, vẻ mặt nôn nóng: “Nhưng anh lo rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, toàn bộ không gian này sẽ đều bị hút vào trong bức tranh mất…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT