Dương Gia Bắc rất lễ phép.
Khi còn bé chơi với những đứa trẻ đó, anh rất lịch sự.
Bọn trẻ trong nhà máy chia bè kết phái, chúng học không giỏi, giữa mùa đông giá rét, chúng lấy từng dây pháo hoa ra, vê thẳng lõi thuốc súng, rồi đốt và ném xuống dưới chân người qua đường.
Một ngày nọ, có một đứa trẻ vứt xuống chân Tống Mạt, pháo hoa phát nổ, Tống Mạt bị dọa sợ đến mức bật khóc.
Dương Gia Bắc đã lịch sự đánh đứa trẻ đó một trận.
Ngày đó Tống Mạt mặc quần áo và giày mới, tuy đã kịp thời trốn đi, nhưng tia lửa từ dây pháo nổ vẫn đốt ống quần của cô thành chấm đen nhỏ, cô rưng rưng nước mắt trở về nhà thì lại bị mẹ nghiêm khắc mắng. Bố của Tống Mạt là Tống Công Cường đang vui vẻ cởi áo ngắn tay, khi đó sống lưng ông ấy vẫn còn thẳng tắp, nói: “Một cái quần thôi, mắng con bé làm gì? Muốn mắng thì mắng đám trẻ lưu manh đó mới phải…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT