Dương Gia Bắc không có rời đi.
Không chỉ không rời đi mà còn phải tiếp tục lái xe đưa Tống Mạt tới thôn Bắc Cực.
Trước đây, bà ngoại anh từng sống ở Mạc Hà, tuy rằng bà ấy đã qua đời nhiều năm nhưng Dương Gia Bắc cũng đã tới đây vài lần, cảm xúc lúc này của Tống Mạt vẫn chưa hoàn toàn ổn định lại… cô đã rất lâu… rất lâu… rất lâu không có cảm giác như vậy, cô lặng lẽ đem những loại thuốc đó cất vào trong vòm kính thủy tinh, kiên trì uống thuốc lâu như vậy, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Tống Mạt có cảm xúc thất thường không thể kiềm chế được, cho dù nó khiến cô đau đớn vô cùng, nhưng giờ phút này cô vẫn còn ngạc nhiên về sự nhạy cảm của dây thần kinh trước cảm giác đau đớn.
Vì vậy mà Tống Mạt đã dùng nửa tiếng để tiếp thu, sắp xếp lại những cảm xúc ngổn ngang này, cô không biết phải nói như thế nào với Dương Gia Bắc…
Nói cái gì bây giờ?
Chúng ta không thể có tương lai?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play