Trên mạng có một câu nói đùa thế này: “Đào vàng ngâm sẽ phù hộ cho tất cả những đứa trẻ rời khỏi Đông Bắc.”
Trên thực tế, định kiến vùng miền vẫn luôn tồn tại, bất kể dù là trêu chọc ác ý hay thiện ý. Giống như không phải người Sơn Đông nào cũng ăn bánh xèo cuốn hành tây chấm tương miso, cũng không phải ký ức tuổi thơ của người Đông Bắc nào cũng có đào vàng ngâm vậy.
Có điều vừa hay trong ký ức của Tống Mạt lại có. 
Phương Bắc rất lạnh, trước đây lúc vận chuyển hàng hóa chưa phát triển như bây giờ, thành phố không giàu có lắm, loại trái cây ăn được vào mùa đông hầu hết đều có thể dự trữ lâu dài. 
Ví dụ như lê hay táo. 
Đông Bắc có một món vô cùng ngon, đó là ném quả lê xuống đống tuyết ngoài trời, để đông lạnh qua đêm rồi lấy ra ăn, khi cắn lớp vỏ tuyết đang dần tan, một ngụm nước tuyết lê ngọt ngào thấm vào lưỡi, thịt lê hòa quyện lẫn với đá bào và kem, ở nơi khác sẽ không có. Nếu mùa đông có mua táo thì cũng là mua từng túi một, có một loại táo màu đỏ tím rất thơm, cũng có thể dự trữ lâu, ăn vào cực kỳ ngọt, mùi hương khi ngửi vô cùng khoan khoái dễ chịu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play