Tống Mạt cảm thấy có chút ngột ngạt.
Cái nóng oi bức này do phủ chiếc chăn dày lên người, giống như ôm một lò lửa vậy.
Loại cảm giác này đã lâu rồi chưa từng có.
Tống Mạt sẽ tự mình nhóm lửa, nhất là khi sống cùng ông nội. Ông nội lúc còn trẻ từng làm nghề đốn củi ở trên đỉnh Đại Hưng An, nhưng sau ông mắc bệnh thấp khớp nặng, vào mùa đông, ông cảm thấy hệ thống sưởi không đủ ấm nên đã bỏ tiền ra làm một chiếc giường đất, trong nhà làm thêm một cái bếp nhỏ. Trước đây, khi không có hạn chế về bảo vệ môi trường, họ sẽ dùng bếp nhỏ để đốt củi, cành cây các loại, nếu có Tống Mạt ở bên, ông sẽ nướng vài củ khoai tây cho cô.
Lúc Tống Mạt mới vào tiểu học, có hai năm, lò sưởi trong phòng học phải hoạt động liên tục… dù sao vẫn là vấn đề về sưởi ấm, khi đó bản thân nhà máy cũng đã mang nợ ngập đầu, nên cung cấp sưởi cũng keo kiệt, có thể cắt giảm thì liền cắt giảm. Mỗi một phòng học đều có lò sưởi và tản nhiệt riêng. Mỗi sáng sớm, ba học sinh trực nhật phải đến trường sớm hơn dùng chửi châm vào lò nhóm lửa, sưởi ấm cho cả lớp.
Tống Mạt lúc đó đã học được cách tạo ra lửa.
Cô vốn là người giỏi việc nhà, người ta nói trẻ con nhà nghèo sẽ sớm biết lo liệu việc nhà, thật ra cũng không đúng.
Những đứa trẻ thiếu thốn tình yêu thương mới sớm biết lo liệu việc nhà, hiểu chuyện sớm ơn, cũng sớm học được cách nhìn sắc mặt người khác mà lựa lời nói chuyện.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play