Biểu tình của cô cũng quá đặc sắc rồi, có một chút đáng thương, có một chút u oán, có một chút tức giận, lại có một chút bất bình, biểu tình phong phú đến mức làm người ta cứ cảm thấy buồn cười, Tiêu Trạch Tễ thật sự không nhịn được, “Tiểu Vi, hôm nay em biểu hiện rất tuyệt, tự nhiên hào phóng, tự tin thong dong, em đã cho mọi người thấy tầm nhìn của thế hệ mới, mọi người đều khen ngợi em đó.”
Khương Tuyết Vi cười ha hả, rót canh mê hồn cho cô? Khoan đã! “Dù sao cũng không bao gồm cái cô gái người nước ngoài kia.”
Tiêu Trạch Tễ kỳ quái hỏi lại, “Cô ta thì có gì quan trọng sao?”.
Được rồi, không quan trọng, Khương Tuyết Vi chỉ sầu một chút thôi, “Anh trai nhỏ, em luôn cảm thấy thầy vẫn còn có gì đó giấu giếm thì phải.”
Bình tĩnh mà nghĩ lại một chút, cô càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp lắm, cũng do cô nhất thời nóng nảy, phóng đại cái gì chứ.
“Sao lại nói chuyện như vậy? Phải tôn trọng thầy.” Tiêu Trạch Tễ gõ nhẹ đầu cô một cái, trong mắt tất cả đều là ý cười, “Nhưng mà, sau này em sẽ quen thôi.”
Cách thầy đối xử với người ngoài và người một nhà, là hoàn toàn khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT