Bà chỉ cần làm cơm cho bạn già, Ái Hoa cùng Tiểu Vi là được, như vậy cũng khỏe hơn nhiều.
Ngày thường hai đứa nhỏ này cũng chỉ ăn một bữa sáng, giữa trưa buổi tối đều không trở về ăn, đôi khi sẽ ăn bữa ăn khuya, nhưng không cần bà làm.
Hai người chịu thiệt nhiều nhất còn chưa ồn ào lên tiếng, ngược lại người được lợi còn dám la làng lên.
Được rồi, vậy phần ai nấy lo đi.
Khương Ái Quốc thầm mắng một tiếng không tốt, “Mẹ, mẹ đừng giận mà, có chuyện gì từ từ nói, bọn con cũng là do đau lòng cho bọn nhỏ thôi……”.
Nếu  mà tách ra ăn, đó mới không có lời.
Bà nội Khương hừ lạnh một tiếng, đau lòng con mình? Vậy sao không lấy tiền ra đi? Một hai phải duỗi tay xin cơm người khác?.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play