Ép buộc người ta phải hiểu cho mình gì đó cũng không cần thiết lắm, cũng không thể nói điều Khương Ái Hoa nghĩ là sai.
Khương Ái Hoa gấp đến độ trừng lớn mắt, “Tiểu Vi, đứa nhỏ này, sao lại không nghe lời người lớn khuyên bảo gì hết vậy chứ? Thật sự làm chú lo lắng đến chết mất ".
Khương Tuyết Vi xua tay nói: “Chú nhỏ, khi nào chú có thời gian thì đi dạo quanh quanh một chút đi. Chú muốn mua gì thì mua, chỉ cần chú cảm thấy vui vẻ là được."
Khương Ái Hoa như bị một dội một chậu nước lạnh xuống người, ngơ ngác mà nhìn cô: “Cháu đang tức giận à?".
Khương Tuyết Vi nhàn nhạt nói, “Không có, cháu chỉ là cảm thấy không nên lôi kéo chú làm theo ý mình, dù sao chú cũng có sở thích của mình, cũng không nên áp đặt sở thích của cháu cho chú, như vậy đối với chú không công bằng, dù sao tiền là do chú kiếm được, tiêu tiền như thế nào là quyền tự do của chú.”
Điều này tương tự như việc tái đầu tư, cô thật sự không cần quản quá nhiều.
Kiểm soát nhiều ngược lại không tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT