Trần Kỳ căn bản không thèm đem mấy nữ sinh này để vào mắt, một đấm lại một đấm đánh xuống, thái độ hung hãn, đôi mắt cũng đỏ bừng hung dữ.
Khương Tuyết Vi tức khắc nổi giận, đậu má, Trình Bình tốt xấu gì cũng là hàng xóm của cô, ở trước mặt cô mà còn thản nhiên bắt nạt anh ta như vậy, coi như cô đã chết rồi à.
Cô bước tới, dùng viên gạch đập vào lưng Trần Kỳ, Trần Kỳ chỉ cảm thấy được một lực rất mạnh đánh úp lại cả người ngã gục xuống đất.
Nghiêm Lệ hoảng sợ, tiến lên che chở cho Trần Kỳ, “Cô là kẻ tâm thần à, sao có thể dùng gạch đánh người? Nếu xảy ra chuyện gì cô sẽ bị nhốt lại… cô, cô đang làm gì vậy? Đừng tới đây, anh họ tôi là cảnh sát.”
Khương Tuyết Vi có khi nào mà sợ người khác chứ, khẽ giương giương cằm, nhướng mày kiêu ngạo, nói: "Có bản lĩnh thì để anh họ cô tới đây. Không đánh vào đầu hắn ta là tôi đã thủ hạ lưu tình rồi."
Cô nâng tay cầm gạch về phía đôi nam nữ kia, cười ha hả nói: "Chỉ cần mấy người không sợ bị người ta cầm gạch đánh lén là được”.
Nghiêm Lệ trợn tròn mắt, đây là ai vậy, không sợ trời không sợ đất ngang ngược như vậy, làm người ta phải sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT