Chuyện ông mở miệng muốn nhờ vả giúp đỡ cũng là chuyện không dễ dàng gì, còn mở miệng nhờ vả một đứa nhỏ, mặt già không khỏi nóng bừng lên.
Khương Tuyết Vi nhìn thấy dáng vẻ hai cha con nhà họ Ngô xấu hổ, vội vàng cười nói: “Bác đang nói cái gì vậy? Chỉ cần con có thể giúp đỡ, con sẽ không từ chối.”
Thái độ vui vẻ và hào phóng của cô khiến Bác Ngô thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, “Đồ ăn Quán Vi ở ga tàu hỏa là của cháu phải không?”.
Khương Tuyết Vi trực tiếp thừa nhận: “Vâng, đúng vậy.”
Cô không công khai, nhưng cũng không phủ nhận, chuyện này sớm muộn gì cũng không giấu được.
Hơn nữa, không có gì phải giấu giếm, cũng không phải làm chuyện trộm cướp thì việc gì phải sợ.
Bác Ngô thực khó khăn mà mở miệng nói: “Là thế này, việc làm ăn của xưởng anh Ngô cháu đang làm không tốt lắm, nên hiện tại con trai của bác vẫn không có việc làm nên ở nhà… Điều kiện trong nhà bác cũng không tốt lắm, đứa nhỏ nhà nó mới ba tuổi, cũng đến thời điểm phải dùng đến nhiều tiền nhất, vợ của nó cũng đang ở nhà chờ xưởng sắp xếp việc nên cũng ở nhà... cháu có thể tuyển nó làm việc được không? Nó có thể chịu đựng được khó khăn, cực khổ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT