Khương Tuyết Vi vỗ nhẹ cánh tay của bà, cười an ủi, “Bà nội, bà hẳn là nên cảm thấy vui vẻ mới đúng, điều này chứng mình cháu quá ưu tú, người không bị ghét là người chỉ có tài trí bình thường, mà cô ta chỉ là đồ ngu, đây chỉ là một chút tí chuyện bắt đầu thôi, một ngày nào đó muốn ghen ghét với cháu thì đó cũng chỉ là một loại hy vọng xa vời thôi.”
Cô chính là tự tin như vậy!.
Sau cuộc nói chuyện này cô cảm thấy rất vui vẻ, liền lấy bánh pudding xoài đã làm xong trước đó để làm món đồ ngọt sau khi ăn xong, mềm mà không ngán, lạnh lạnh thơm thơm!.
Nhìn cô ăn đến vui vẻ như vậy, người nhà họ Khương càng muốn hỏng mất, đây là cố ý đi?.
Ăn lén gì đó, đúng là đáng ghét nhất, ăn cũng phải ăn cho chính đáng!.
Cuối mùa hạ, chưa đến đầu thu, thời tiết vẫn nóng bức, gió thổi đến trên người cũng là gió nóng.
Đi đến dưới bóng cây, mới được bóng cây râm mát che chắn, lúc này mới thấy đỡ hơn chút, Khương Tuyết Vi lau lau cái trán đổ mồ hồi, trên mặt vẫn mang tươi cườ xán lạn như cũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT