Biết rõ thân phận của hắn, còn vặn gãy cánh tay hắn, nếu muốn vặn gãy cổ hắn, hình như cũng không khó.
Khương Tuyết Vi cười tủm tỉm hỏi, “Không cần miễn cưỡng?”
Cô còn đang cười, mọi người đều khóc lóc quỳ xuống dưới chân cô, cô là tổ tông, cô là lão đại, cầu buông tha đi.
Thiệu Thiên Dương lúc này chỉ cầu mạng sống, cho dù trả được thù, cũng không còn mạng sống, “Không không, là tôi tự nguyện, đập hư đồ vật đương nhiên phải bồi thường.”
“Vậy để tôi tính xem tổn thất bao nhiêu tiền nha?” Khương Tuyết Vi thuận miệng báo giá từng cái, Thiệu Thiên Dương rốt cuộc chịu không nổi tra tấn nữa, một tay lấy ra một tấm thẻ, “Bên trong có mười vạn, mật mã là 123456, đều cho cô, cho cô hết.”
Khương Tuyết Vi nhận lấy thẻ ngân hàng, nhìn vài lần, “Không phải cậu vừa ra cửa liền đi báo cảnh sát, nói tôi tống tiền đó chứ?”
“Không, không dám.” Thiệu Thiên Dương liều mạng lắc đầu, hắn nhận bản thân mình hèn nhát!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play