Bỗng nhiên, giọng nói của ông Khương vang lên, “Là nó.”
Ngón tay của ông ta chỉ về một góc - đó là vị trí đang đứng của Liêu Gia Thành, sắc mặt Liêu Gia Thành lập tức trắng bệch. “Ông ngoại.”
Trong mắt ông Khương tràn đầy sự phiền chán, “Là nó nói với chúng tôi, mẹ con Ái Hoa hiện giờ đang sống một cuộc sống sung sướng thế nào, mỗi ngày đều có thịt cá, đồ ăn vặt trái cây không thiếu, một người một căn hộ riêng, thật thoải mái, cho nên chúng tôi mới động lòng.”
Còn không phải là do ghen ghét sao? Họ đều hiểu!
Liêu Gia Thành mồ hôi đầy đầu, thề thốt phủ nhận, “Tôi không có, tôi có nói cái gì đâu, là ông ngoại già rồi nên hồ đồ.”
Ông Khương hừ lạnh một tiếng, “Đồ vô lại, mày không khác gì mẹ mày, đều là thứ hư đốn.”
Đối với đứa cháu ngoại này, ông ta nào có thứ gọi là tình cảm gì chứ? Nếu không phải vì 50 tệ kia, thì ông ta căn bản sẽ không cho thằng cháu này ở cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT