Rõ ràng là sợ muốn chết, thế mà còn dám đến đây làm ầm ĩ, chỉ có thể chứng minh một điều là uy lực của tiền thật lớn.
Khương Tuyết Vi nhìn quét qua mọi người, khóe miệng hơi nhếch lên, “Các vị, đã lâu không gặp nha, Vương Thu Yến, sao bà lại già thành như vậy rồi, thiếu chút nữa nhận không ra đó, ý, đây là bác cả Khương đó sao? Tôi còn tưởng rằng là ba của chú út đó, còn ông Khương, ông đã nghèo đến mức không giày mặc luôn sao? Sắc mặt thật kém, chẳng lẽ đứa con trai lớn mà ông yêu nhất không cho ông ăn cơm no hả? Tôi kiến nghị ông nên đi tố cáo bọn họ, chỉ cần ông tố cáo thì sẽ được giải quyết ngay.”
Một cái miệng nhưng lại đâm chọc được hết cả mấy người kia, độc miệng lại hung tàn.
Cả năm không gặp, cô càng ngày càng xinh đẹp, cũng càng có khí thế của kẻ mạnh.
Trong lòng Khương Ái Quân run run, nhưng vì muốn thực hiện kế hoạch của mình, nên ông ta không thể không căng da đầu mà đứng ra, “Khương Tuyết Vi, việc này mày đừng nhúng tay vào!”
Khương Tuyết Vi nhướng mi, mặt mày tràn đầy kiêu ngạo, “Tôi là thiếu nữ tuổi mới lớn.”
Mọi người đều nghe không hiểu, “Có ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT