Khương Tuyết Vi xì cười một tiếng, nói mấy lời hoa mỹ cùng loại người này sẽ vô dụng, sẽ ăn vạ đến chết cũng không đi.
Quay đầu liền thấy Tiêu Trạch Tễ cười như không cười mà nhìn cô, cô lập tức tỏ vẻ vô tội, “Không thể trách em, chỉ có thể trách cô ta quá thiên chân, quá dễ lừa.”
Trong mắt Tiêu Trạch Tễ hiện lên một tia cười nhàn nhạt, “Ừm, quá ngốc xứng đáng bị người ta lừa.”
Khương Tuyết Vi trong lòng liền càng thêm vững vàng, “Hì hì, anh cũng học chút chiêu này đi, lần sau liền dùng chiêu này đối phó với cô ta là tốt nhất.”
Đây là ngại anh quá văn nhã sao? Tiêu Trạch Tễ bất động thanh sắc liếc nhìn cô một cái, “Nhanh ăn cơm đi…… Mẹ, mẹ chừa chút canh cho con với!”.
Khương Tuyết Vi lúc này mới phát hiện mẹ của Tiêu Trạch Tễ đã đem đồ ăn quét sạch hơn phân nửa, không nhịn được mà trợn tròn mắt, tình huống này là sao thế?.
Tiêu Trạch Tễ lập tức đem cô kéo đến bàn ăn trước, nhẹ giọng thúc giục, “Đừng thất thần, mau ăn.”
Cũng không quên gắp cho cô không ít đồ ăn.
Động tác ăn cơm của Thư Lan thực ưu nhã, nhưng tốc độ lại thực nhanh, đồ ăn lấy mắt thường có thể nhìn thấy được liền càng lúc càng ít đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT