Khương Tuyết Vi hình như nghĩ tới một ý kiến hay nào đó, trong mắt như tỏa sáng lấp lánh, chạy vèo tới phòng bếp hí hoáy.
Một đám người ăn uống no đủ nằm xoài bên trong viện, vẻ mặt cảm thấy mỹ mãn, chỉ cần mỗi ngày đều có thể ăn như vậy, làm việc bán mạng cho Khương Tuyết Vi cũng không thành vấn đề!.
Bọn họ tình nguyện không cần tiền! Chỉ cần cho bọn họ ăn ngon ngủ tốt là được !.
Chị Vu luôn ở phòng bếp nhìn Khương Tuyết Vi mân mê , càng xem càng kinh ngạc, cô gái nhỏ này sao cái gì cũng biết thế?.
Khương Tuyết Vi để chị Vu đem một chén lại một chén đồ ngọt ra ngoài, để lại cho chính mình hai phần.
Mấy người đàn ông kia không cảm thấy hứng thú đối với đồ ngọt, chỉ có Khương Ái Hoa biết tay nghề của cô cháu gái mình lợi hại, nên liền nhanh chóng cầm lấy một chén uống.
Hắn vừa nuốt xuống ngụm đầu tiên liền không thể nào dừng được, mọi người thấy thế, tất cả đều động tay, sôi nổi đi lên lấy đồ ngọt.
Sơn Dương nếm thử một ngụm, nhịn không được mà hỏi, “ Chị Vi, đây lại là cái gì?” Thứ này cũng có thể bán nha!.
“ Là trà sữa trân châu tôi tự làm.” Khương Tuyết Vi mấy ngày nay mân mê ra rất nhiều thành phẩm, chỉ chờ tìm cơ hội đẩy ra thị trường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT