Khương Tuyết Vi hơi hơi nhíu mày, “Thứ nhất, ba mẹ anh ta có thù oán với tôi, bọn họ bị bắt vào tù là bởi vì giữa ban ngày ban mặt dám vào trong tiệm của tôi giựt tiền, có câu nói thế này, cha nào con nấy, tôi là không dám giữ bọn họ lại, đến lúc tiệm tôi xảy ra vấn đề, ai tới phụ trách? Các người sao?”
Tay cô chỉ về đủ mọi hướng, mọi người đều sôi nổi lui về phía sau, ai cũng không gánh nổi cái trách nhiệm này.
Thế mà còn có một đoạn ân oán như vậy, chẳng trách người ta không chịu để họ ở lại.
Nhưng mà, đôi nam nữ này cũng quá buồn cười, đã kết thù, còn ăn vạ ở chỗ người ta không đi, rốt cuộc là có ý gì đây?
Khương Hướng Đông không nghĩ tới cô lại không lưu một chút tình cảm nào, sắc mặt không ngừng thay đổi.
Khâu Ngọc Mai âm thầm kinh hãi, đây là con nhóc khó đối phó nhất mà cô ta từng gặp qua, mặt ủ mày ê nói, “Em gái Tiểu Vi, sao có thể nói ra những lời như vậy chứ, làm sai không thể hối cải sao? Tôi nhớ rõ trong sách có một câu, phóng hạ đồ đao lập địa thành phật……”
Không đợi cô ta nói xong, Khương Tuyết Vi liền lạnh lùng ngắt lời nói, “Đó không phải là chủ nghĩa sống của tôi, ta chỉ biết phòng bị với chuyện chưa xảy ra, không cho bất cứ kẻ nào có cơ hội phạm sai lầm, bao gồm các người, nói đến cùng, các người còn phải cảm ơn tôi đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT