“Đều đến đây nếm thử đi, trong nồi vẫn còn, muốn ăn canh thì mình đi múc đi.” Khương Tuyết Vi cũng không keo kiệt, cố ý làm nhiều chút, dù sao cũng nấu, ăn không hết thì có thể cất vào tủ lạnh.
hai mắt mọi người sáng ngời, đều cùng nhau vây quanh lại, mới cắn một miếng bánh đã tức khắc bị hương vị giòn rụm làm cho mê say.
A a a, ngon quá đi, vào phòng bếp nửa tiếng, đã có thể làm ra món ngon như vậy, cô có một đôi tay thật thần kỳ.
Đừng nói là do mấy nữ sinh còn nhỏ tuổi chưa hiểu việc đời nên thấy đó là mỹ vị, ngay cả Lý Phượng tuổi không nhỏ cũng bị mê hoặc, cúi đầu mà ăn.
Món này còn ngon hơn mấy món ở ngoài quán ăn gấp trăm lần, so với gà rán và hamburger cũng ngon hơn nhiều.
Cô cuối cùng cũng tin lời Khương Tuyết Vi nói, không phải làm ra vẻ, người ta thật sự không thích ăn.
Cửa không đóng lại, học sinh đi qua ngửi được mùi hương liền dừng bước chân lại, nhịn không được mà chạy vào,nói một câu rất quen thuộc, “Tôi có thể nếm thử một miếng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT