Khương Tuyết Vi vùi đầu mà ăn, lười đáp lời, cô không muốn xem vào tương lai của người nhà họ Khương.
Cái gì cần nói cũng đã nói rồi, họ có nghe hay không, đó là chuyện của bọn họ.
Vẫn là cá lư hấp là  ăn ngon nhất, thời gian hấp vừa tới lửa cũng vừa đủ, thịt cá vừa mềm vừa thơm vừa ngon, cũng không có nhiều xương.
Bà nội Khương thu hết mọi chuyện vào trong mắt, trong lòng nhẹ nhàng thở dài một hơi, mỗi đứa nhỏ đều có suy nghĩ khác nhau, nhưng,  so ra vẫn không thông minh bằng  Khương Tuyết Vi.
Khương Ái Hoa gắp cho mẹ mình một đũa đồ ăn, nhìn bà khẽ lắc đầu, giả câm vờ điếc, đừng quan tâm , không cần xen vào, chỉ lo cho cuộc sống hàng ngày của bọn nó là được, đây mới là thứ bà cần làm.
Tuổi lớn rồi, bớt nghĩ nhiều, an tâm dưỡng lão đi.
Hazzii, ngay cả việc con gái cùng cháu ngoại bị bắt đi bà cũng không đề cập, cũng không cầu xin giúp đỡ, chuyện này bà không mở miệng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play