Khương Ái Hoa bắt lấy cánh tay cô, vội vàng thúc giục, “Tiểu Vi, cháu mau nói đi, có biện pháp gì tốt.”
Khương Tuyết Vi nhàn nhạt liếc mắt nhìn Khương Ái Vân  một cái, loại thủ đoạn áp chế  này quá cấp thấp, người bất động thanh sắc mà đạt được mục đích của chính mình, không để cho người khác chú ý, mới là thủ đoạn cao tay.
“Rất đơn giản, đến lúc đó dời vào hộ khẩu của bà nội đi, nhưng phải thiêm một phần hiệp nghị, chỉ có quyền  cư trú, không được hưởng những quyền lợi khác, đây là vì tránh tranh cãi khi về sau .”
Bà nội Khương và Khương Ái Hoa nhìn nhau, chủ ý này không tồi, xem như là đẹp cả đôi đường.
Khương Ái Vân giận tím mặt, “Khương Tuyết Vi, không tới phiên mày xen mồm.”
Thứ bà ta muốn không chỉ là hộ khẩu, mà còn muốn phòng ở, đòi tiền, cái gì cũng muốn.
Khương Tuyết Vi thiệt tình rất chướng mắt bà ta, cũng chỉ có người mềm lòng mới bị bà ta áp chế thôi, đổi một người vững tâm thử xem, một giây để cho mà ta gào cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play