Mấy người Khương Hướng Đông đã sớm chờ đợi nhiều ngày để gặp người thân của mình, lúc này liền nhào tới, từng người ôm lấy ba mẹ mình mà kể ra những chuyện sau khi họ bị bắt đi, Khương Hướng Trung được xem là đứa nhỏ nhất trong nhà họ Khương -- trực tiếp khóc sướt mướt.
Khương Ái Quốc cùng Tằng Lệ ôm chặt hai đứa nhỏ nhà mình không bỏ, khi bọn họ ở bên trong chỗ kia thì lo lắng nhất chính là hai đứa nhỏ này.
Tuổi còn nhỏ, còn chưa có thành niên, vẫn còn phải đi học, không có ba mẹ chăm sóc, thì thật là đáng thương.
“Các con có khỏe không? Có cơm ăn không? Ai chăm sóc cho các con?”
Nhìn dáng vẻ của hai đứa nhỏ thì cũng biết là đã có người bỏ lòng chăm sóc cho, quần áo sạch sẽ, khuôn mặt nhỏ trắng trắng mềm mềm, khí sắc rất tốt.
Khương Ái Quốc âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cũng buông lỏng được một chút tâm trạng thấp thỏm lo âu của mình bao nhiêu ngày, giờ khắc này, hắn vô cùng cảm kích người đã chăm sóc mấy đứa nhỏ nhà hắn.
Hai đứa nhỏ nhào vào trong lòng ngực của bọn họ khóc thực thương tâm, có nhớ nhung, cũng có đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT