Khương lão đầu ngẩn ra, hối hận đến mất muốn vả cái miệng mình một cái, sao lại nói cái câu đó cơ chứ?
Hiệu trưởng Lâm thực nghiêm túc mà nói, “Bạn học Khương Tuyết Vi, em có tinh thần đấu tranh chống lại các phần tử phạm pháp rất đáng khen ngợi, tiếp tục duy trì, thế giới này cần những người như em.”
Cả người Khương lão đầu đều cảm thấy không khỏe, “Hiệu trưởng là đang dạy hư đứa nhỏ, ông mà cũng được xem là hiệu trưởng sao? Tôi muốn kiện ông.”
Hiệu trưởng Lâm là người có trách nhiệm, cũng là người bênh vực người mình.
“Khương Tuyết Vi, là học sinh của trường tôi, xuất phát từ đạo nghĩa, mới đến đây thăm một lần, về sau liền không cần tới nữa, còn những yêu cầu của ông Khương đây , cứ trực tiếp bày tỏ với nhân viên phá án đi, chúng tôi chỉ là những người dân bình thường, không có quyền này.”
Hiệu trưởng Lâm dùng lời lẽ chính đáng nói xong, lại tiếp tục nói, “Bạn học Khương Tuyết Vi, tôi lấy danh nghĩa hiệu trưởng đưa ra yêu cầu cho em, về sau phải chăm chỉ học tập, đừng đến những nơi thế này nữa, không được giao du với mấy loại người thế này nữa.”
“Vâng, hiệu trưởng.” trong lòng Khương Tuyết Vi tràn ngập cảm kích, luôn có một ít thiện ý làm người ta phải cảm động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT