Người dân trong ngõ Phúc Minh Lộng không hẹn mà cùng ưỡn ngực, lãnh đạo, chúng ta đều rất có giác ngộ, ngài nói dọn, chúng tôi lập tức dọn, tuyệt không nói hai lời!.
Cầu, được dọn nữa cơơơ!
Ánh mắt mọi người nhìn Khương Tuyết Vi cũng đã thay đổi, bảo sao lại được giáo sư Hứa Đức Nguyên nhìn trúng, quả nhiên không phải là hạng người hời hợt.
Lãnh đạo liếc mắt nhìn  Khương Tuyết Vi nhiều hơn một cái, cô mặc một cái áo khoác cùng quần áo  màu trắng, mặt mày như họa, duyên dáng yêu kiều, cử chỉ trầm tĩnh ưu nhã, “Cháu là người sống ở ngõ Phúc Minh Lộng?”.
Dáng vẻ cử chỉ này thật sự không giống như được sinh ra trong một con hẻm nghèo.
Khương Tuyết Vi cũng không cảm thấy xuất thân thấp hèn có gì mất mặt, không chịu nỗ lực mới mất mặt.
“Đúng vậy, cho nên lời cháu nói có thể xem như là đang nói thay tiếng lòng cho phần lớn mọi người ở đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play