Tuy nói như vậy, nhưng mà ngày hôm sau khi Phó Hạo Nguyệt ăn mặc chỉnh tề ngồi trên sô pha dưới lầu, lại trông thấy Đường Thuần mặc bộ quần áo ở nhà hôm qua của mình chậm rãi đi xuống.
Phó Hạo Nguyệt:...
Sắc mặt hơi trầm xuống, ánh mắt phức tạp của Phó Hạo Nguyệt nhìn lướt qua quần áo trên người Đường Thuần, nhất thời có cảm giác buồn bực nói không nên lời chặn ngay ở ngực.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không bảo vệ sĩ đi mua quần áo cho à?” Phó Hạo Nguyệt mở miệng, đè nén cảm giác không được tự nhiên trong lòng xuống.
Đường Thuần cúi đầu nhìn cách ăn mặc của mình, sau đó mở miệng nói: “À… Tôi nghĩ mua quần áo quá phiền phức, dù sao bộ quần áo giặt hôm qua này cũng khô rồi, nên đã thay sang nó.”
Nghĩ đến đây, Đường Thuần lại khẽ chớp đôi mắt của mình, dùng ánh mắt cực kỳ ngây thơ nhìn Phó Hạo Nguyệt đang ngồi trên sô pha, hỏi: “Không phải muốn đi hội chùa sao? Chắc là không cần ăn diện đâu nhỉ? Tôi sợ đến lúc đó không tiện leo núi.”
Môi mỏng của Phó Hạo Nguyệt hơi mím lại, ánh mắt lại lần nữa nhìn lướt qua bộ quần áo đang mặc trên người Đường Thuần, áo sơ mi đơn giản kết hợp với quần bút chì, đúng là rất tiện cho việc leo núi.
Chỉ là chuyến đi này của bọn họ đâu chỉ đơn giản là leo núi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play