Lúc còn hơn một tháng nữa là đến ngày dự sinh, Đường Thuần nộp đơn xin nghỉ ở bệnh viện, cấp trên duyệt cho cô rất nhanh, dẫu sao trước đó Phó Hạo Nguyệt đã đánh tiếng với người trong bệnh viện, viện trưởng cũng biết chuyện này. Lúc đầu ông định duyệt luôn cho xong chuyện, nhưng Phó Hạo Nguyệt bảo thuận theo tự nhiên nên mới kéo dài đến bây giờ.
Có lẽ Phó Hạo Nguyệt liên lạc với viện trưởng nhiều lần nên ít nhiều gì ông cũng biết thân phận của Phó Hạo Nguyệt, thế mới không hiểu sao Đường Thuần phải đến bệnh viện làm y tá cho khổ, dẫu sao công việc y tá cũng không thoải mái hơn bác sĩ nhưng danh tiếng thì không cao cả bằng. Nói tóm lại, với suy nghĩ của những người trong nghề, đây là một công việc vất vả mà chẳng được gì.
Người có thân phận như Đường Thuần vốn có thể ngồi ở nhà hưởng phúc, cả ngày làm ở bệnh viện mệt gần chết, nào có phù hợp với hình tượng mợ chủ nhà giàu của cô? Điều ngạc nhiên hơn là Phó Hạo Nguyệt đồng ý cho cô đi chịu khổ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Viện trưởng chẳng hiểu nổi suy nghĩ của người có tiền, nhưng vì bệnh viện cũng nhờ ơn Phó Hạo Nguyệt nên vẫn vui lòng giúp chút chuyện nhỏ này, thế là ông đợi đơn xin nghỉ của Đường Thuần mãi, thoắt cái đến lúc Đường Thuần có thai tám tháng mới nhận được đơn xin nghỉ của cô làm ông giật mình, vội vàng ký đồng ý, sợ chậm trễ thêm hai ngày cô sẽ sinh ngay trong lúc làm việc ở bệnh viện luôn.
Dù tiện thì có tiện nhưng không tránh khỏi việc bị ngài Phó vặn hỏi, dù ông là viện trưởng của bệnh viện nhưng vẫn không thể dây vào ngài ấy, người chiều vợ như anh, nếu thấy cô xảy ra chuyện ở bệnh viện thì e là ông khó giữ được vị trí này.
Trên thực tế, có lẽ Đường Thuần được Phó Hạo Nguyệt chăm sóc quá tốt nên dù đã mang thai tám tháng rồi nhưng thân thể cũng không quá khó chịu, thỉnh thoảng có đau lưng mỏi eo nhưng không đến mức chỉ có thể ngồi ở nhà. Dẫu sao nếu cô xin nghỉ ở nhà thì chắc cả ngày cũng chỉ ngồi không trong phòng, điều này hành hạ cô quá, nên cô dây dưa một thời gian dài mới nộp đơn xin nghỉ.
Đối với chuyện Đường Thuần xin nghỉ, người vui vẻ nhất không ai khác ngoài Phó Hạo Nguyệt. Ngày dự sinh càng đến gần, Phó Hạo Nguyệt càng lo Đường Thuần xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Ngày nào thấy cô đi làm, anh cũng một mình ở nhà lo sợ không thôi, vừa lo cho tình hình của cô vừa không dám phái người đến bệnh viện, sợ cô biết được sẽ giận nên chỉ có thể lén liên lạc với đồng nghiệp của cô, mong bọn họ chăm sóc cho cô nhiều hơn một chút.
Đồng nghiệp được lợi nên lúc làm việc sẽ để ý đến Đường Thuần nhiều hơn, thế nên nhiều lúc dù ở bệnh viện khá bận nhưng việc nặng nhọc cũng không đến lượt Đường Thuần làm, vì vậy cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT