Giọng nói chớm tức giận của Lục Tiểu Mạn vang lên trong chiếc xe yên tĩnh, bầu không khí đột nhiên trở nên có chút gượng gạo. Đường Thuần một tay ôm lấy cổ Phó Hạo Nguyệt, một tay cầm điện thoại, mím môi lề mề một hồi mới mở miệng nói: "Công việc của cậu bên đó đã xong chưa?"
"Chưa, tớ vẫn bận lắm, nếu không phải vì cậu mấy ngày liền không gọi cho tớ, thì tớ đã chẳng tranh thủ lúc rảnh rỗi gọi hỏi thăm cậu." Lục Tiểu Mạn nói, trong giọng nói ít nhiều mang theo chút trách móc.
Hai ngày trước, khi nghe tin Đường Thuần sắp tới, cô ấy mừng rỡ vô cùng, kể quả hai ba ngày sau, không thấy bóng người cũng thôi, nhưng đến cả một cuộc gọi cũng không nốt. Mỗi ngày cô ấy đều bận túi bụi ở bệnh viện, thậm chí không có thời gian hỏi thăm tình hình, hôm nay nghỉ được một lúc mới có thể móc di động ra 'tra hỏi' cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Khụ khụ, còn không phải tớ cũng bận sao, hai ngày tới rảnh rỗi tớ đến chỗ cậu." Đường Thuần nói xong, rũ mi liếc nhìn Phó Hạo Nguyệt trong ngực, dùng sức nuốt nước miếng, không khỏi cảm thấy có chút chột dạ.
Quả thực cô cũng bận, bận yêu đương cũng coi là bận phải không?
Lúc này, Phó Hạo Nguyệt đang dựa vào vai Đường Thuần cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, sắc mặt lại trở về vẻ lạnh lùng như trước, như thể người đàn ông vừa lao lên hôn cô không phải là anh.
"Hừ, bận cũng đừng có quên luôn tớ đấy." Lục Tiểu Mạn hờn dỗi nói một câu, vô tình chọc trúng tim đen của Đường Thuần, khiến cô không khỏi rụt cổ lại lần nữa, tiếp tục chột dạ.
Hẳn là... sẽ không quên đâu nhỉ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT