Bạch Trần Tinh mệt mỏi mở mắt, mông lung nhìn trần nhà. Hắn ngón tay vừa động người bên cạnh đã giật mình tỉnh lại.

Hắn không dấu nổi sự kinh hỉ, mãi mãi dùng ánh mắt nhu tình nhìn ái nhân. " Ngươi, đã tỉnh lại rồi. Có chỗ nào không thoải mái hay không? "

" Không có, nhưng mà người gầy đi một vòng rồi. " Bạch Trần Tinh yếu ớt lắc đầu. Nam nhân người này quan hệ với nguyên chủ chính là phu thê. Hai người tình sâu nghĩa nặng, mặn nồng đã có năm năm hơn.

Nguyên chủ tên gọi Mai Chiêu Thanh là ấu tử của hữu bộ thị lang. Mai Chiêu Thanh lúc nhỏ thông minh hơn người cực thực đọc sách. Sau này còn muốn thi đậu công dành.

Đùng một cái bị đương kim hoàng đế ban hôn đối tượng là người vừa nghe tên đã sợ mất mật Lệ vương. Hữu bộ thượng thư trình tấu phản đối nhưng thánh chỉ một khi ban xuống không thể thu hồi.

Mai Chiêu Thanh nơm nớp lo sợ gả cho Lệ vương, sợ hãi một ngày nào đó sống sờ sờ bị hắn giết chết. Nhưng miệng đời thế gian không thể tin là sự thật, tiếp xúc lâu với Lệ vương Mai Chiêu Thanh cảm thấy lời đồn đều là giả.

Cái gì lãnh huyết vô tình giết người không chớp mắt? Lệ vương thật ôn nhu, sẽ không vô cớ nổi giận.

Lệ vương tuổi trẻ chinh chiến xa trường lấy về vô số chiến công hiển hách. Hoàng đế vì vậy mà nghi kỵ Lệ vương, tước đi binh quần của hắn. Đầy hắn đến khỉ ho cò gáy chim không thể ỉa xa xôi biên cương.

Thành hôn chưa được hai tháng, Mai Chiêu Thanh phải từ biệt phụ mẫu cùng Lệ vương đến đất phong.

Hai người lúc đầu huynh đệ hữu cung tình cảm. Chính là lâu ngày vạn vật sinh tình, Mai Chiêu Anh và Lệ vương cũng không ngoại lệ.

Hoàng đế thiên vị con trai của thứ thiếp, đày đoạ con trai của chính thất. Làm người chê cười chính là, Lệ vương đường đường là trưởng hoàng tử do tiên hoàng hậu sở sinh. Nhưng mẫu hậu ly thế quá sớm, mẫu tộc suy yếu không thể dựa vào.

Lệ vương ẩn nhẫn tuân theo hoàng lệnh. Nhưng Mai Chiêu Thanh biết Lệ vương từ lâu đã muốn tạo phản chỉ là thời cơ chưa đến.

Lệ vương chiêu mộ binh sĩ, âm thầm nuôi binh. Nhưng nói hơn dễ, biên cương đất đai khô căn lương thực ít ỏi, nuôi mình còn chưa nổi nói gì đến vạn quân?

Mai Chiêu Thanh đau lòng phu quân ngày đêm không ngủ ngon, sắc mặt đều mệt mỏi. Hắn mạnh dặn đề cử kế sách. Lệ vương không chút do dự cho người đi tiến hành ngay.

Cuộc cải cách bắt đầu từ đó. Đầu tiên chính là làm đường. Biên cương mùa khô một giọt mưa đều không có nhưng mùa mưa đến có thể nói là lấp luôn đất liền. Đường xá cứ đến mùa mưa sẽ vô cùng trơn lầy, khó đi. Đường hoàn thành là lúc, người dân di chuyển trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết.

Thứ hai là xây dựng cầu cống đê điều, mùa mưa giữ nước mùa hạ xả nước đến càng đồng rộng. Người dân sẽ không phải sầu lo vì hạn hán kéo dài.

Sau đó chính là cải tạo đất phèn chua…Rất nhiều và rất nhiều việc khác nữa. Mai Chiêu Thanh bận rộn lo lắng mọi thứ, không quản thân thể mệt nhọc.

Mai Chiêu Thanh thân thể không phải thật tốt. Lao lực cường độ lớn như vậy có là người sắt cũng không chịu nổi. Mai Chiêu Thanh trái tim đột nhiên ngừng đập, Lệ vương khiếp sợ cho người mời danh y đến.

Danh y cuối cùng Mai Chiêu Thanh không thể sống. Đúng thật là như vậy, Mai Chiêu Thanh đã chết.

Ái nhân chết yểu, Lệ vương đau đớn không nguôi. Hắn thành công khởi nghĩa, dành được hoàng vị vốn thuộc về hắn. Nhưng Lệ vương mãi mãi không lập hậu, đoạn tử tuyệt tôn. Lệ vương liên tục phát động chiến trang mở rộng bờ cõi.

Thế giới này sẽ chìm trong khói lửa và loạn lạc, mùi máu tươi và khóc than ngút trời. Lệ vương sẽ trở thành một ác vương. Bạch Trần Tinh xuyên đến thân thể Mai Chiêu Thanh vì muốn ngăn cản kết cục này.

" Phu quân, ta đói bụng. " Bạch Trần Tinh ủy khuất nhìn Lệ vương. Thân thể này thật suy yếu, dạ dày từ lâu đã trống rỗng. Hắn đều có thể cảm nhận rõ ràng sự kêu gào bên trong.

" Xuân Mai, chuẩn bị cháo cho vương phi. " Lệ vương ngay lập tức đi phân phó. Thân cận thị nữ Xuân Mai lĩnh mệnh rời đi.

Lệ vương làm ái nhân tựa vào hắn lồng ngực, hơi tức giận nói. " Không cần như vậy thêm lần nào nữa. Ta rất sợ hãi, Tiểu Thanh ta sẽ không chịu nổi mất. "

" Ta biết, sẽ không như thế nữa. " Bạch Trần Tinh ngoan ngoãn gật đầu. " Xin lỗi, làm ngươi lo lắng rồi. "

Lệ vương in lên chóp đầu của người trong lòng. May mắn, ngươi đã trở về bên cạnh ta.

" Vương gia, vương phi. " Xuân Mai nhẹ gõ cửa tiến vào. Lệ vương đỡ cho ái nhân ngồi an ổn, từ tốn bón cháo cho hắn. Bạch Trần Tinh cực kỳ phối hợp, ăn hết luôn một bát cháo đến.

Lệ vương cùng Xuân Mai che dấu không nổi vui sướng. Thật lâu rồi mới thấy Thanh nhi/ vương phi ăn đến ngon miệng như vậy.

" Lại ăn thêm một chút? " Bạch Trần Tinh lắc đầu, uể oải nói.

" Ăn không vô. " Lệ vương cũng không ép, cho người dọn xuống. Hắn có tiết tấu vỗ nhẹ lưng của ái nhân. Làm hắn lần nữa tiến vào giấc ngủ.

( Ủng hộ tác giả bằng một lượt like hoặc một lời bình luận, xin cảm ơn.)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play