" Ta không phải là thánh mẫu. Ta không thể nào tha thứ cho hắn, đừng nói đến muốn giúp hắn ta càng không làm được. " Bạch Trần Tinh lạnh mặt nhìn khóc đến nức nở Trần Ngọc. " Nếu đổi lại là ngươi?!! Ngươi sẽ làm như thế nào?!! Ngươi cứu hắn?!! Cứu ngươi muốn hãm hại ngươi, khiến ngươi và gia đình ngươi rơi vào bước đường cùng?! ‘’
Trần Ngọc bị hỏi ngược lại làm cho một nghẹn, khuôn mặt trở nên thờ thẫn. Phải a, Bạch Lạc An hắn nói không có sai. Là do Văn Phong gieo nhân nào gặp quả đấy, tất cả là do hắn tự làm tự chịu. Văn thị cùng Trần thị buộc chặt vào nhau, Yến thị Bạch thị không giận chó đánh mèo làm cho Trần thị phá sản đó chính là ân huệ. Trần Ngọc hắn thật sự không biết điều, còn mặt dày đến cầu xin Bạch Lạc An giúp đỡ.
Trần Ngọc không tiếp tục khóc, hắn cúi đầu chào đối với thiếu niên, tâm thần mệt mỏi rời đi.
" Nhiệm vụ chính thứ hai: Giúp Bạch thị thoát khỏi phá sản. Khen thưởng 100 điểm sinh mệnh. "
Bạch thị không phá sản, Bạch phụ Bạch mẫu không cần chạy đôn chạy đáo mệt nhọc chính mình, cũng sẽ không gặp tai nạn. Ca ca cũng sẽ không bị vu oan giá hoạ, tỷ tỷ cũng vậy. Tâm nguyên của nguyên chủ, rốt cuộc đã hoàn thành.
Hôn lễ thế kỷ giữa hai gia tộc là Yến thị cùng Bạch thị được diễn ra xa hoa bậc nhất, mọi thứ đều được chuẩn bị cẩn thận, tinh sảo. Thức ăn, nướng uống, quà cáp tất cả đều được nhập khẩu. Các phóng viên đã chờ đợi sẵn ở trước cửa khách sạn, nhìn đoàn xe trăm tỷ nối tiếp đuôi nhau không khỏi trầm trồ, hâm mộ. Bọn họ ngẩng đầu trên cao, nhìn mười chiếc trực thăng bay lượn trên không trung, xếp thành hình trái tim hoành tráng một màn. Đúng là đại gia tộc có khác, không thiếu gì ngoài tiền.
Một cái trực thăng màu đỏ hạ xuống trước mặt tất cả các ánh nhìn. Tuấn mỹ kiêu ngạo nam nhân nhảy xuống trực thăng, hắn mỉm cười ôn nhu vươn tay ra. Nhóm phóng viên chờ đợi, một bàn tay mảnh khảnh xinh đẹp đáp lên tay của nam nhân. Thiếu niên tinh sảo diễm lệ khí phách trương dương xuất hiện. Yến Hoằng nhẹ nhàng nắm lấy tay thiếu niên, cùng thiếu niên song song bước vào lễ đường.
Hôm nay là ngày trọng đại nhất của cả hai người. Là ngày mà Yến Hoằng hắn chỉ giám nghĩ đến ở trong mơ. Không phải mơ, đây là sự thật. Thiếu niên, cuối cùng đã thuộc về hắn.
Hai nhân vật chính cùng nhau nói lời tuyên thệ vĩnh viễn ở nên cạnh nhau, cùng nhau trao nhẫn, cùng nhau trao cho đối phương ngạo ngào nhất. Một tràng pháo tay lớn cùng những tiếng chúc mừng nối tiếp nhau không dứt.
Bạch mẫu Yến mẫu ngồi ở bên dưới nước mắt lưng tròng. Bạch Lạc Vân trưng ra khuôn mặt thối, nhưng trong thâm tâm chúc mừng cho đệ đệ hạnh phúc. Hừ, hắn không thể để thua đệ đệ được. Phải mau chóng tìm lão bà. Định mệnh ơi, ngươi bây giờ đang ở đâu vậy.
Bạch Lạc Vũ nở nụ cười nhìn nam nhân ngồi bên cạnh nàng. Người này do nàng chọn lựa, sẽ cùng nàng cùng nhau đi hết cuộc đời. Nam nhân cười nhẹ nhàng nhìn nữ nhân hắn yêu thương, sau hôn lễ này sẽ là hôn lễ của bọn họ.
Bạch phụ Yến phụ liên tục cười to, hai người quen biết từ lâu, thân thiết càng hơn anh em ruột thịt. Con của họ cùng nhau kết hôn, là điều mà hai người luôn muốn thực hiện.
Yến Hoằng cùng Bạch Trần Tinh có một tuần trăng mật lãng mạng, vui sướng. Nhưng có lẽ, niềm vui chỉ có thể kéo dài đến đây.
Bạch Trần Tinh vuốt nhẹ khuôn mặt đang ngủ say của nam nhân. Hắn hạnh phúc lắm, hạnh phúc vì nam nhân đã giữ lời hứa, luôn ở bên cạnh hắn mọi lúc, yêu thương cưng chiều cùng bảo vệ cho hắn. Cho hắn vô vàn ấm áp, sưởi ấm trái tim hắn.
Hắn thời gian ở thế giới này đã hết. Bạch Trần Tinh hôn nhẹ lên môi nam nhân. Hắn mong muốn, hắn khẩn cầu. Ở mỗi thế giới đều có thể gặp được nam nhân. Người hắn yêu, xin lỗi đã đi trước một bước. Thiếu niên dần dần nhắm mắt, mất đi hơi thở.
" Aaaaaaa!!! " Yến Hoằng thức dậy, nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên. Trong lòng hắn đột nhiên nổi lên bất an, hắn do dự dùng một ngón tay thở hơi thở của thiếu niên. Nó, không có?!
Yến Hoằng hoảng sợ cực kỳ, sắc hồng trên khuôn mặt toàn bộ rút đi, hắn vô thố liên tục lay động thân thể của thiếu niên. Thiếu niên chỉ là đang đùa hắn mà thôi. An An rất thích đùa, không phải sao?!
" An An, đừng…Đừng doạ Yến ca ca, Yến Hoằng ca ca rất sợ hãi. Hắn sẽ tức giận, sẽ đánh mông An An thật đau… " Nam nhân thủ thỉ vào tai của thiếu niên, buông lời đe doạ. Thiếu niên không tỉnh lại, An An của hắn sẽ mãi mãi không tỉnh lại. Hắn càng nói, giọng nói càng thêm run rẩy. Vô số giọt nước mắt rơi xuống khuôn mặt an tường, ngủ say của thiếu niên.
" Chủ nhân, không cần khổ sở. Có được hay không?! " 001 gạt đi nước mắt của thiếu niên. Tâm nguyện của nguyên chủ đã hoàn thành, một khi đã như vậy chủ nhân cần phải rời đi. Nếu không phải chủ nhân đã dùng thêm 100 điểm sinh mệnh, thật sự không thể ở lại thế giới đó lâu như vậy. Đã quá cực hạn, là chủ nhân, cũng là thế giới đó.
" Ta không sao. " Bạch Trần Tinh hắn không khóc, chỉ là không thể ở bên cạnh nam nhân lâu hơn, có chút mất mát mà thôi. Nhưng mà hắn tin tưởng, ở trong một thế giới nào đó, hai người sẽ lại tiếp tục gặp nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT